TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 227

Chiếc Ford Capri của bố có vẻ nặng nề, lạ lẫm và lỗi thời. Hệ thống định

vị mang lại cho chiếc xe cũ kỹ với động cơ nổ ầm ầm này vẻ ngoài hiện
đại, nhưng không có hệ thống lái và phanh điện. Có thể tôi đã đi qua nơi tôi
cần đến khi cố gắng điều khiển cỗ máy già nua này.

Rồi tôi nhìn thấy cô ta. Ngay trước mặt tôi. Một cô gái. Tôi đạp thật

mạnh xuống cái cần thắng nhát gan. Chiếc Capri phanh két, dừng lại cách
cô gái vài phân.

Cô ta quay nhìn tôi, gương mặt trắng bệch, gầy đét, héo hon như thể

chưa bao giờ tiếp xúc với ánh mặt trời. Cô ta giơ hai ngón tay lên.

Bạn đã đến. Giọng nữ trên hệ thống định vị thở phào.

***

Địa chỉ tôi tìm ở trên tầng thượng của một tòa nhà thấp tầng thuộc dạng

căn hộ xã hội. Trời lặng gió nhưng dường như gió từ đâu đó vẫn thổi dọc
theo những hành lang dài hun hút. Bốn tòa nhà cùng chúi mặt vào một sân
chơi đầy trẻ con, ô tô và thùng rác. Mỗi tòa nhà chỉ có năm tầng, không
thang máy. Tôi hít một hơi dài rồi bắt đầu leo lên.

Tiếng nhạc, ti vi, tiếng nói cười, quát mắng, cãi cọ vang lên khắp nơi.

Mùi thức ăn, nước tiểu và động vật. Những cảnh đời chồng chất lên nhau.
Tôi đi qua chỗ một cụ già đang ngồi cạnh cầu thang và chúng tôi lịch sự
chào nhau. Đến tầng thượng, tôi dừng lại và tự hỏi mình sẽ làm gì đây. Rồi
tôi đến căn hộ ở cuối hành lang và bấm chuông.

Không ai trả lời.

Tôi thấy nhẹ nhõm, thở ra một hơi thật dài xua tan căng thẳng và nhìn ra

thành phố trải dài bên dưới. Tôi quay đi khi ba gã thanh niên bước lên hành

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.