TRÁI TIM TUỔI 19 - Trang 297

- Ông có rất nhiều thứ cho con làm ở nhà ông.

- Tôi vui vẻ bảo và nó nhíu mày nhìn tôi ngờ vực.

Nancy đã lập sẵn một danh sách. Thứ mà Rufus và tôi định mua không

có trong danh sách ấy và tôi khấp khởi trông mong cô ta cho con tôi một
giờ nghỉ ngơi, xem như một nghĩa cử đẹp vậy. Nhưng không. Chúng tôi
ngoan ngoãn lẽo đẽo theo sau, trong khi Nancy nghiêm nghị đi dọc dãy
quần áo bà bầu, gian hàng trẻ em và giày dép phụ nữ. Nancy đang trầy trật
nhét một chân vào chiếc xăng-đan của thương hiệu danh tiếng Jimmy
Choo, giống cô chị xấu xí thử chiếc giày thủy tinh, thì chúng tôi phát hiện
ra Alfie biến mất tăm.

Tôi hoang mang, cảm giác âu lo hốt hoảng khi một đứa trẻ biến mất.

Không có nỗi sợ hãi nào tương tự thế. Và tôi đồng cảm với Nancy khi cô ta
hét gọi tên con, gọi liên tục, mỗi lúc một to, mỗi lúc một tuyệt vọng. Cô ta
dáo dác nhìn quanh, cuống cuồng vì lo sợ, một chân mang chiếc xăng-đan,
một chân không.

Tôi nhẹ nhàng chạm cánh tay cô ta, bảo con phải để mắt đến nó ở một

chỗ như thế này mới phải. Tôi không có ý nói con, ý tôi là chúng ta, nhưng
cô ta vẫn quay ngoắt lại trừng mắt nhìn tôi đầy giận dữ. Tôi bỗng nhận ra
rằng cô ta căm ghét tôi.

Rồi Rufus bất ngờ đi đến bế Alfie trên tay, nhóc con quay đầu nhìn ra

sau, đung đưa cái búa cao su, nhìn chăm chăm vào toán công nhân ở đằng
xa. Họ đang dỡ bỏ những thứ cũ và dựng lên những thứ mới.

Nancy ôm chầm lấy con trai, ghì chặt. Nó làm rớt cái búa đồ chơi và

khóc ti tỉ. Rufus nở nụ cười bao dung ngọt ngào, tôi choàng tay ôm nó và
vỗ lên cái vai xương xẩu của nó hai lần mà không quan tâm nó có cho phép
hay không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.