TRÂM 1: NỮ HOẠN QUAN - Trang 361

vô cùng. Một người đang sống sờ sờ bỗng dưng biến mất ngay giữa vòng
vây các thị vệ, thực là chuyện lạ xưa nay.”

Hoàng hậu cau mày giận dữ, “Nhất định là dư đảng của Bàng Huân, không
còn nghi ngờ gì nữa!”

Hoàng Tử Hà lắc đầu thưa, “Vụ này dằng dai bấy nhiêu ngày, những lời
đồn đại như Bàng Huân tác quái chỉ là do hung thủ tung hỏa mù mà thôi,
thực ra truy đến cùng thì Bàng Huân chẳng liên can gì tới vụ việc cả! Còn
hung thủ thực sự, như nô tài đoán, đang ở ngay trong sảnh đường này
thôi!”

Mấy câu này nói ra rành rọt, khí phách, khiến người nghe thảy đều kinh
hãi, vội ngồi thẳng dậy như bị kim châm.

Hoàng hậu cười nhạt, “Càn rỡ, lẽ nào ngươi muốn ám chỉ hung thủ chính là
người nhà họ Vương chúng ta?”

“Nô tài không dám, nô tài chỉ dựa trên công sức điều tra nhiều ngày nay mà
đưa ra phán đoán duy nhất có thể giải thích mọi chuyện thôi. Còn về hung
thủ, nô tài chỉ xét đến sự thực, không cân nhắc gì khác cả.”

“Nếu không phải do Bàng Huân mà do một kẻ trong số chúng ta gây ra, thì
ngươi muốn nói ai?” Vương Lân nhìn quanh mấy người trong sảnh, ngờ
vực hỏi, “Lúc trước, A Nhược mất tích ngay trước mắt các binh lính ty
Phòng vệ và cận vệ Quỳ vương phủ. Ngươi có thể không tin người trong
cung, hoặc không tin binh mã do con ta dẫn đến, nhưng bản thân ngươi
cũng là người của Quỳ vương phủ, phải tin mấy hộ vệ kia chứ?”

Lý Thư Bạch cau mày lên tiếng, “Vương thượng thư đừng lo, Dương Sùng
Cổ không có ý này đâu.”

Hoàng Tử Hà ôn tồn nói, “Lúc Vương cô nương mất tích, nô tài và Quỳ
vương gia cũng có mặt tại đó, tận mắt chứng kiến, chính tai nghe thấy, đích

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.