TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 230

Ngụy Trường Yên ngậm cọng rơm trong miệng, hận không thể dính

xương cốt toàn thân lên trên tường, máu dính trên áo như từng đóa hoa anh
đào lớn nhỏ khác nhau, rất không kiên nhẫn nói: "Lão gia tử, không phải đã
nói từ sớm rồi sao? Đừng có mỗi lần gọi ta đều buồn nôn như thế."

Ngụy lão nhanh chóng nhìn hai bên xung quanh, cố chen nửa cái mặt

vào khe gỗ, nói: "Thằng nhóc Hình bộ Thượng Thư này chắc chắn đã nhận
được lệnh gì đó của tiểu tử Từ gia. Nhìn xem nhìn xem, đánh cái mặt tôn
nhi nhà lão thành dạng gì thế này? Sau này không tìm nổi vợ thì biết làm
sao!"

Ngụy Trường Yên "hứ" một tiếng: "Chút này đã là gì, lúc trước ngay

bội kiếm ngự tiền cũng được nếm một trận rồi."

Ngụy lão vẫn có chút đau lòng, nhắc tới chuyện: "Đánh thành như vậy,

qua hai lần mặt trời mọc nữa phải tới bảo bệ hạ thưởng cho một cô cháu
dâu xinh đẹp mới được, thiếu Ngụy gia nhân tình lớn đó nha."

"Sắp được ra rồi à?" Trong mắt Ngụy Trường Yên hiện lên tinh quang.

Ngụy lão gia tử gật gật đầu, lại thở dài.

Bệnh đến như núi đổ, bệnh đi như kéo tơ. Có Trương Dịch điều trị tỉ

mỉ, cùng với Lai Hỉ hầu hạ cẩn thận, thân mình Sầm Duệ lúc tốt lúc xấu,
không có quá nhiều khởi sắc.

Qua hai ngày, Phó Tránh rẽ vào vườn sau của Dưỡng Tâm Điện: "Bệ

hạ, nên vào triều rồi."

Sầm Duệ ôm chăn, đắm chìm trong ánh mặt trời đã lâu chưa được

thấy, linh hồn trôi dạt tận đâu đâu: "Hả?"

"Nếu không lâm triều, không có người thống lĩnh quần thần, tất sinh dị

tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.