TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 243

Ngụm cắn này rất mạnh, Phó Tránh tê tay, gân xanh ở thái dương nhảy

dựng, cũng phát hỏa. Mạnh mẽ kiềm chặt hai tay Sầm Duệ, vung tay xốc
góc chăn lên, lôi nàng ra ngoài.

Ánh nến sáng ngời, trung khố trắng như tuyết lại chảy ra mảnh đỏ

tươi. Lại thấy vẻ mặt Sầm Duệ xấu hổ và giận dữ muốn chết, Phó Tránh
sửng sốt.

Sầm Duệ đợi cơ hội này, khoan tâm đục cốt trừng mắt nhìn Phó Tránh,

rồi lập tức lại chui vào chăn, một lần nữa cuộn chặt mình như quả cầu nhỏ.
Đưa lưng về phía Phó Tránh, buồn rầu không lên tiếng.

Đủ loại hoài nghi lúc trước nổ tung tại khắc này, Phó Tránh thản nhiên

nói: "Bệ hạ muốn trốn cả đời sao?"

Kinh hãi, ngượng ngùng, nghĩ mà sợ, ảo não, mọi tư vị hoá thành một

câu: "Ngươi sẽ tố giác ta sao?"

Phó Tránh rất lâu sau không trả lời, Sầm Duệ gấp gáp đến mức hoảng

hốt, nhịn không được quay đầu nhìn lại, vừa lúc gặp phải ánh mắt có chút
đăm chiêu của Phó Tránh.

Phó Tránh nhìn Sầm Duệ lo lắng cùng sợ hãi, thở dài nói: "Thần đã

nghĩ, qua thời gian dài như vậy, bệ hạ vẫn vô pháp vô thiên như trước thì
thần nên làm cái gì bây giờ đây?" Việc hôm nay trùng hợp bị hắn bắt gặp,
nếu là người khác, không biết sẽ thành đại hoạ ngập trời như thế nào.

Sầm Duệ khụt khịt cái mũi, mang theo ba phần ủy khuất biện bạch

thay mình: "Ta không phải cố ý giấu giếm!" Rụt cổ nhỏ giọng than thở: "Ta
không ngờ lão gia tử sẽ truyền ngôi vị hoàng đế cho kẻ vô tích sự như ta."

"Nhưng giờ bệ hạ đã là hoàng đế!" Ánh mắt sắc bén của Phó Tránh

khóa trên mặt nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.