TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 535

Lai Hỉ vén mành đi vào, nhìn Sầm Duệ nhắm chặt hai mắt, do dự nói:

"Thái Phó đại nhân tới, nói muốn gặp bệ hạ."

Việc trên triều hôm nay, Trương Dịch đã nghe thấy, cũng biết lúc này

Sầm Duệ không muốn gặp Phó Tránh, liền tự chủ trương nói: "Nói với Thái
Phó là bệ hạ còn chưa tỉnh."

"Để hắn vào." Giọng Sầm Duệ suy yếu vô lực nhẹ nhàng truyền đến,

nàng đã tỉnh được một lúc rồi, nhưng sức còn yếu: "Các ngươi đều lui
xuống đi."

Lúc Phó Tránh đi vào, Sầm Duệ dựa gối mềm tựa trên đầu giường, đôi

môi khô tái nhợt, ánh mắt thanh tĩnh. Ánh mắt của nàng bây giờ không có
bất kỳ cái gì gọi là trách cứ hay oán hận, nhưng bình tĩnh tới mức lạnh tâm.

Phó Tránh lẳng lặng ngồi xuống mép giường, dém dém góc chăn, nhìn

Sầm Duệ tiều tụy trong xiêm y đơn bạc mà lòng nổi từng trận yêu thương,
miệng cũng trách cứ nói: "Sao mặc ít như vậy?"

"Chàng lo sao?" Sầm Duệ cong khóe môi cười, nghiêng đầu nhìn Phó

Tránh, bỗng ngộ ra: "Chàng vẫn luôn thế này, dùng cách mà chàng cho là
tốt nhất để đối xử với ta. Ba năm trước đây như vậy, ba năm sau cũng như
thế. Ta hiểu, chàng vì ta mà bảo toàn ngôi vị hoàng đế này, nhưng chàng có
từng nghĩ tới việc vốn dĩ ta không hề muốn cái vị trí này hay không?"

Một mạch nói nhiều như vậy khiến nàng hụt hơi, dừng lại ho một lúc.

Một tay Phó Tránh cầm chặt tay Sầm Duệ, tay kia vỗ lưng giúp nàng

thuận khí. Phó Tránh biết bây giờ Sầm Duệ đang nổi nóng, nói gì cũng
không nghe vào. Đáng lẽ hôm nay hắn không nên tới, nhưng khi trong cung
truyền tin nói nàng bệnh thì không thể yên tâm nổi, nhất định phải tới nhìn
một cái xem thế nào: "Nàng phải giữ sức để ngày sau còn..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.