TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 613

tội, thỉnh bệ hạ cho phép thần đi Dự Châu bình định việc này, sau đó sẽ
quay về luận tội xử trí."

Sầm Duệ nỗ lực kéo lại lý trí từ trong đống hỗn loạn: "Trẫm, sẽ không

định tội của ngươi. Nhưng liên lụy đến Tần gia, ngươi không tránh được
hiềm nghi, đừng nhúng tay vào nữa."

Người Tần Anh quỳ sát đất kịch liệt run rẩy, hắn hiểu mình đã mất sự

tín nhiệm của Sầm Duệ, việc này so với tước quan, đánh nhốt hắn vào lao
ngục còn làm hắn thống khổ và hối hận hơn nhiều.

Sự tình khẩn cấp, Dự Châu tuyệt đối không thể loạn, đối với Sầm Duệ

mà nói, việc cấp bách bây giờ là tìm một người có năng lực và đủ sức trấn
trụ cục diện này để tới Dự Châu thu dọn cục diện rối rắm, hơn nữa, người
này phải tuyệt đối khiến nàng yên tâm.

"Ta đã thông thư với Châu Mục Giao Châu rồi, Giao châu cũng đã làm

tốt sự chuẩn bị để ứng đối với "lưu dân" của Dự Châu." Phó Tránh bảo Lai
Hỉ bưng bữa tối Sầm Duệ không đụng tới đi, còn hắn bưng chén cháo ấm
tới gần Sầm Duệ đang ngồi buồn bực một mình với vách tường: "Ngày mai
ta sẽ khởi hành tới Dự Châu."

"Ta không cần chàng đi!" Sầm Duệ ôm đầu gối, rầu rĩ dựa đầu lên

tường nói. Dự Châu đã có phản ý, nói thẳng ra bây giờ đi Dự Châu khác
nào đi chịu chết.

"Trong lòng nàng đã có chủ ý, còn ầm ĩ tùy hứng cái gì." Phó Tránh

thản nhiên nói: "Lại đây ăn một chút nào."

Sầm Duệ chôn mặt trong tường, khóe mắt hơi ướt, nàng không muốn

cho Phó Tránh đi, lại không thể không cho Phó Tránh đi, nàng hận mình vô
năng, hận mình thân bất do kỷ như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.