TRẪM KHÔNG MUỐN SỐNG NỮA - Trang 611

Tạ Dung đi phía trước im lặng hồi lâu, mới cười một cái nói: "Bệ hạ,

sao có thể để ta chủ trì khoa cử được."

Tần Anh mím môi không nói, Tạ Dung là biểu đệ của Yến Vương,

trong mắt rất nhiều người hắn là người của Yến Vương. Cho dù hắn có giữ
chức thừa tướng nhiều năm, thì nhận định này vẫn khó có thể thay đổi.

Năm nay mùa đông tàn khốc khéo dài, đầu xuân chậm chạp không

đến, Sầm Duệ ngại hàn khí trong Ngự Thư phòng quá nặng nên chuyển địa
bàn đến Tây Noãn các. Thư thái cho nàng, nhưng lại khổ kẻ đến nghị sự
như Tần Anh và Tạ Dung. Bên ngoài gió tuyết phần phật, bên trong ấm như
nùng xuân, không đề cập tới việc chênh lệch nhiệt độ quá lớn, đứng một lúc
thôi là tầng trong tầng ngoài triều phục đều mướt mồ hôi.

Sầm Duệ quyết định lựa chọn xong, ngẩng đầu bắt gặp sắc mặt đỏ

bừng của Tạ Dung cùng Tần Anh, lắc lắc cây quạt trêu chọc: "Nóng quá thì
cởi bớt ra cũng được."

Tạ Dung không nói gì, nhưng Tần Anh thì hiện vẻ mất tự nhiên, bày

khuôn mặt nghiêm túc đáp: "Bệ hạ đừng lấy thần ra đùa như vậy."

"Ôi chao, còn ý kiến cơ đấy." Sầm Duệ nhìn hắn nghiêm túc vạn phần,

càng hăng hái: "Thị Trung Lang đang được sủng mà kiêu đấy à, trẫm bảo
ngươi cởi, ngươi dám kháng chỉ không?"

Tạ Dung cười ha ha.

Mắt thấy Tần Anh sắp thẹn quá thành giận, Sầm Duệ mới buông tha

hắn: "Thôi đi đi, về nha môn lạnh lẽo của các ngươi mà ngồi sàn nhà đi!"

Tần Anh không cùng Tạ Dung đi ra ngoài, mà nói với Sầm Duệ: "Bệ

hạ, thần có việc muốn tấu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.