TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 648

Nó hỏi ngược lại Lục Kiều Kiều, vẫn chờ câu trả lời mà mình mong đợi:

“Cô Kiều, cô muốn cháu cùng đi Vân Nam không?”

Lục Kiều Kiều nghe ra được ý tứ trong câu hỏi ấy, cô đi tới trước mặt

An Long Nhi, mỉm cười đầy ẩn ý: “Đường là do tự mình chọn, con đường
ba tháng trước là do Long Nhi chọn, con đường hôm nay cũng vậy…”

Thoạt nghe như thuận theo ý nó, nhưng không hề có níu giữ và yêu cầu,

đây không phải là một lời đòi hỏi. An Long Nhi buồn rầu nói: “Trương
Thiên Sư nói cháu có thể ở lại phủ Thiên Sư tiếp tục tu luyện.” Nói xong,
nó cúi gằm mặt, chăm chắm vuốt đầu Đại Hoa Bối.

Lục Kiều Kiều khẽ đáp: “Vậy được, sau này gặp lại.”

Đêm đầu tiên sau khi Lục Kiều Kiều rời đi là đêm rằm, An Long Nhi

dẫn theo Đại Hoa Bối tới bờ sông Lô Khê, nhìn theo con đường bọn Lục
Kiều Kiều đi một hồi thật lâu.

Dưới ánh trăng bàng bạc, bên bờ sông đã kết thành một lớp băng mỏng,

Đại Hoa Bối cuộn mình liếm lông từng chút một, sau đó liếm sạch bốn chân
và móng vuốt, cuối cùng dùng chân rửa sạch mặt, tựa như đang thực hiện
một nghi thức tôn giáo thành kính nào đó; chân trước nó chống thân lên
cao, hai chân sau dồn sức ưỡn thẳng thân mình, ngẩng đầu hướng về vầng
trăng tròn tru lên như sói…

An Long Nhi phát hiện, trong thân thể con chó lai này, chảy dòng máu

sói thuần chủng.

Tôn Tồn Chân không thể chịu đựng thêm được nữa, không từ mà biệt,

lặng lẽ rời khỏi phủ Thiên Sư.

Lúc y rời khỏi chùa Tịnh Cư, Vô Vị đại sư từng nói, cảm thấy khổ thì

quay lại, sau khi trở về chùa Tịnh Cư, Tôn Tồn Chân vẫn luôn quỳ trước
tượng Phật Tổ trong Đại Hùng bảo điện.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.