TRẢM LONG TẬP 2: TRANH ĐOẠT LONG QUYẾT - Trang 649

Ba ngày sau, thời kinh chiều đã kết thúc, chúng tăng tản đi, trong Đại

Hùng bảo điện chỉ còn một mình Tôn Tồn Chân quỳ trước ngọn đèn xanh
leo lét, Vô Vị đại sư gầy gò thấp nhỏ cầm theo cây thiền trượng cao hơn
ông cả cái đầu, bước đến bên cạnh y lần nữa. Ông đứng một lúc, đột nhiên
cất tiếng hỏi: “Đã hiểu ra chưa?”

Tôn Tồn Chân không trả lời, Vô Vị đại sư thấy tấm vải đen che mặt y

khe khẽ run lên, từ trong miệng y buông ra một chữ, “Khổ.”

Vô Vị đại sư thì thầm hỏi: “Khổ gì?”

“Cầu bất đắc… ái biệt ly… oắn tắng hội… ngũ uẩn sí liệt… [2]”

[2] Bốn trong tám nỗi khổ theo quan niệm Phật giáo. Lần lượt là khổ vì

không được toại nguyện, khổ vì yêu mà phải chia lìa điều mình yêu, khổ vì
phải tiếp xúc với những thứ mình ghét, khổ vì sự hội tụ và xung đột của ngũ
uẩn.

Vô vị đại sư mỉm cười quay đầu lại nhìn Phật Tổ cao cao phía trên,

chầm chậm xoay người, áp tay lên đỉnh đầu Tôn Tồn Chân, rì rầm tụng
niệm:

“Hữu tình đến gieo giống, nhân đất quả lại sinh, Vô tình đã không

giống, không tính cũng không sinh.”

Sau một hồi trầm mặt, toàn thân Tôn Tồn Chân co giật run rẩy dữ dội, y

lặng lẽ khóc than, hai tay che mặt quỳ sụp xuống bồ đoàn.

HẾT TẬP 2

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.