TRẢM LONG TẬP 3: THÁI BÌNH LOẠN THẾ - Trang 271

Nguyên là võ công độc bộ thiên hạ của phủ Thiên Sư, lưỡi kiếm ba thước
dùng nhu chế cương, có thể nói là khi công thì không gì không phá nổi, khi
thủ thì kiên cố vô song, sau khi gạt mũi thương của Cố Tư Văn ra, trường
kiếm tựa như con rắn bạc dưới ánh mặt trời, lấp lóe linh quang, dính luôn
vào cán thương, thừa thế Cố Tư Văn rút thương về mà cắt tới bàn tay cầm
thương phía trước của câu ta.
Cố Tư Văn buông tay trước tránh lưỡi kiếm, tay phía sau kéo nghiêng cán
thương làm trường kiếm chệch đi, rút thanh đao ở thắt lưng ra chém vào
chỗ sơ hở của An Thanh Nguyên. An Long Nhi cũng cùng lúc phóng tới,
nhất loạt tấn công An Thanh Nguyên, chỉ mong hạ sát y nhanh nhất có thể,
như vậy mới còn thời gian mà đối phó với không biết bao nhiêu binh mã từ
phía sau ập tới kia. Nhưng An Thanh Nguyên lại không biến chiêu hay
đánh trả, mà phi thân lùi lại, nhảy ra khỏi vòng chiến, co người lách vào bên
dưới bình đài trảm long. Cố Tư Văn thấy đối phương vẫn chưa bại đã tìm
chỗ ẩn nấp, biết rằng nhất định có gì gian trá, cũng không kịp nói với An
Long Nhi, vội vứt bỏ trường thương rồi lăn theo xuống bên dưới bình đài.
Sàn bình đài trảm long này cách mặt đất ba thước, người có thể lom khom
bước đi ở phía dưới gầm, Cố Tư Văn vừa chui vào đã trông thấy An Thanh
Nguyên ngồi xổm bên trong, liền cầm đao toan xông về phía y, song chưa
kịp nhấc chân lên đã nghe bên ngoài có tiếng súng nổ loạn xạ. Cố Tư Văn
lập tức dừng lại nằm rạp xuống đất, trong lòng thầm nhủ: “Tên khốn kiếp
này đúng là cáo già trong các loại cáo già, thế mà cũng bị hán ta tính được.“
Lúc súng nổ, An Long Nhi liếc mắt thấy Kim Lập Đức và mấy chục tên
binh sĩ không có vũ khí bỏ chạy tán loạn, cũng vội vàng lăn xuống bên dưới
bình đài. Từ bên trong nhìn lên trên, có thể thấy phía trên bình đài được trải
bằng nhiều tầng ván gỗ kẹp với thảm dày, súng Tây không thể bán xuyên
qua được, xem ra An Thanh Nguyên đã chuẩn bị sẵn nơi này để đề phòng
súng Tây. Cậu còn trông thấy An Thanh Nguyên tay phải cầm kiếm, tay trái
cầm một khẩu súng ngắn đang chĩa vào Cố Tư Văn. Cố Tư Văn kêu lên:
“Ta trúng một viên đạn cũng không chết được đâu, Long thiếu gia mau giết
hán đi!” Dứt lời, cậu ta lại vung đao xông về phía An Thanh Nguyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.