TRẢM LONG TẬP 4: THIÊN ĐỊA PHONG THỦY - Trang 175

với hình, y nhảy lên không vung côn đập xuống chân Lục Kiều Kiều, khiến
cô thét lên một tiếng thê thảm lăn tới trước trận địa nữ quân, quỳ một chân
xuống đất, đám lính dõng thấy vậy vội ùa lên, mấy chục ngọn trường thương
nhất tề nhằm vào cô. Tuy đòn côn của Tôn Tồn Chân nhắm vào Lục Kiều
Kiều, song y cũng luôn theo sát bên cô bảo vệ, những ngọn thương đâm tới
đều bị y múa tít côn hất văng ra, đoạn cùng các tăng binh chặn giữa Lục
Kiều Kiều và đám lính dõng, cao giọng quát bảo song phương ngừng tay.

Bấy giờ An Vị Thu cũng chống một ngọn trường thương khập khiễng

chạy đến trước trận địa nữ quân, gọi to: “Tiểu Như, con nghe lời cha đi!
Đừng chém giết nữa! Con đốt quan tài ông nội cũng được, thiêu thành tro
rồi cúng tế cũng là hiếu thuận vậy, con mau đi đi!”

Lục Kiều Kiều dang hai tay ra nắm chặt tụ lý đao, nhịn đau đứng dậy,

thúc động nội đan ngẩng lên trời cười dài, lập tức bóng lửa trên người lan ra
như một bầy rắn, một lần nữa hiển lộ ra ảo ảnh thiếu niên Na Tra cao lớn,
đám lính dõng xung quanh bị Lục Kiều Kiều xông đến đánh dạt ra đều kinh
hãi la lên: “Yêu thuật!” rồi lùi lại theo phản xạ. Chúng thấy tuy bị Vô Tướng
đại sư đánh trúng mấy chiêu, nhưng nữ ma đầu này chẳng hề nao núng; khi
nãy Lục Kiều Kiều vừa ra tay đã đánh gục mười mấy viên tướng, hiện giờ
không có đủ tướng chỉ huy nữa, toán lính dõng cũng vì thế mà mất hết ý chí
chủ động tấn công, chẳng còn chiến thuật tấn công hiệu quả, chỉ đứng tại
chỗ vây lấy trận Ngũ Hành lác đác của các nữ binh mà quát mắng.

Lục Kiều Kiều ngang nhiên đứng trấn trước các nữ binh và phần mộ, đáp

rành rọt: “Đừng gọi Tiểu Như nữa, tôi là Lục Kiều Kiều. Ai cũng là con
người, sao tôi phải nghe lời ông! Nếu hiếu thuận là phải nghe theo ông sắp
xếp, thì tôi chấp nhận mang tội bất hiếu! Nếu hiếu thuận là cái giá tôi phải
trả để mua lại cái mạng này, thì ông cứ ra giá đi, tôi sẽ bỏ tiền mua ngay bây
giờ. Xương thịt tôi là do ông tạo ra, nhưng tính cách của tôi do tôi quyết
định, ông muốn tôi báo đền ơn sinh thành, tôi có thể phụng dưỡng chăm sóc
ông, nhưng không đến lượt ông ra lệnh đâu!”

An Vị Thu chống cây mã tấu cán dài bước lên mấy bước, rưng rưng nước

mắt hỏi: “Ơn cha mẹ sâu như biển cả, sao con có thể dùng tiền mua lại mạng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.