TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 1017

lâu mới kiếm được? Cô cậu bảo được lợi như vậy ai mà không muốn đi?”

Dân thôn không biết đó thực ra là lũ đầu nậu bán máu đang đi gom máu,

nhưng dù có biết đi chăng nữa thì kết quả cũng sẽ không thay đổi, có một số
người còn cảm thấy mất chút máu mà kiếm ra tiền liền vui vẻ đi bán.

Cầm chỗ tiền phụ cấp, bác Hoa cùng mấy người dân bán tín bán nghi lên

xe của thanh niên đó đi tới điểm hiến máu ờ xã Tín Hoa, chỉ 400cc máu mà có
thể kiếm được đến ba trăm tệ, một bao gạo cùng với một can dầu. Thấy đám
bác Hoa đem tin thắng lợi trở về, người trong thôn vui mừng lắm, đều bảo tìm
được con đường kiếm tiền rồi.

Ông Cát lại kể tiếp: “Sau đợt đó thì thằng thanh niên ấy còn tìm đến vài

lần nữa, A Bình cũng vội vội vàng vàng theo nó đi hiến máu, coi chuyện này là
một phần công việc béo bở có thể hái ra tiền, nhưng chưa được bao lâu thì
thằng kia không thấy đến, mà cũng chẳng bao giờ đến được nữa, có lãnh đạo
đến thị sát thôn chúng tôi, đưa chúng tôi đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe miễn
phí.”

Bác gái nọ lại nói chen vào: “Ngày đó mọi người ai ai cũng vui vẻ, bảo

lãnh đạo bên trên rốt cuộc đã bắt đầu quan tâm đến cuộc sống của đám nông
dân bần cùng chúng tôi rồi, nhưng đến khi có kết quả xét nghiệm, nói là có cái
gì ấy nhỉ, cái gì mà dương với chẳng không dương ấy...”

Lý An Dân nhỏ giọng nói tiếp: “HIV dương tính...”

Bác gái vỗ tay một cái: “Đúng, chính là cái bệnh ấy đấy nói trong thôn có

mấy người nhiễm phải nó, bọn tôi có biết cái gì mà H với chẳng không H đâu,
vừa nghe chính là bệnh SIDA liền choáng cả người, bây giờ mới hiểu thì ra đi
hiến máu cũng sẽ bị lây bệnh. Cô bảo xem nếu sớm biết sẽ mắc cái bệnh này,
ai mà dám đi theo thằng ranh kia chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.