TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 243

không có cơ hội báo thù, oan có đầu nợ có chủ, chỉ cần cô không làm
phiền tôi, tôi cũng không muốn làm khó dễ các người.”

“Ý cô là sao?” Cớ gì lại cám ơn cô? Lý An Dân cảm thấy mình

chẳng làm gì đáng để cô ta phải cảm ơn cả.

“Đá lửa chèn trên tóc, đỉnh đầu xuyên đinh sắt, đây là biện pháp

trù ếm nhằm tiêu diệt linh hồn, bạn của em mặc dù chỉ vô tình giải
phóng oán khí trên bím tóc kia, nhưng một phần linh hồn của cô ta
thì vẫn còn bị giam giữ bên trong xương sọ. Vậy nên chỉ khi ý thức
của ai đó trở nên mơ hồ thì cô ả mới có thể thừa dịp nhập vào được,
hơn nữa thời gian cũng không thể kéo dài quá lâu, bởi linh hồn của
người sống vẫn gây ra nguy hiểm ở mức độ nào đó cho loại âm
phách không trọn vẹn như cô ta. Có phải cô định giải thích như vậy
đúng không?” Diệp Vệ Quân vừa nói vừa âm thầm lặng lẽ tiến tới
từng bước một.

Bà cụ cười đến mức toàn thân run rẩy, năm ngón tay co quắp

kẹp chặt cổ họng Triệu Tiểu Vi, tay còn lại nâng niu đầu lâu một
cách cẩn thận, khóe môi nhếch lên hừ lạnh: “Mày cũng có chút kiến
thức đấy, lần đầu tiên thấy mày tao đã nghĩ mày sẽ trở thành trở ngại
của tao, cũng may là…”

Diệp Vệ Quân nhịn không được mà ngắt lời cô ả: “Không phải

cô luôn muốn quay trở lại căn phòng này sao? Tiếc là kính Bát quái
gắn ngoài cửa có tác dụng ngăn cản thứ hung sát, cô không cách nào
đến gần cánh cửa tầng hầm này được, vậy là cô bèn nhắm vào Lý An
Dân, một người có âm hỏa cực thịnh, nhờ đó mới có thể ngăn cản
những tia tinh kim tinh thủy từ kính phát ra, một khi vào được hầm
ngầm thì cô có thể tự do hành động.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.