TRẤN BẠCH PHỤC CÓ MA - Trang 634

Lúc Lý An Dân ở trong hang cố gắng giải quyết, Diệp Vệ Quân đứng ở

ngoài hang ngắm cảnh, đợi Lý An Dân rửa bô xong, anh lại tiếp tục dắt cô lên
thượng nguồn rửa tay, lần một lần hai còn thấy ghê ghê, tuy nhiên sau một thời
gian dài cũng liền trơ ra như cọc, không còn thấy khó ở nữa. Ban ngày Diệp
Vệ Quân đến phòng đá thăm nom mấy lần, chừng buổi tối lại cùng Lý An Dân
chung giường chung gối, Lý An Dân ngủ ở giữa giường còn anh nằm chỗ mé
ngoài, chẳng qua cũng chỉ là ngủ chung như vậy thôi, không hề có bất kỳ hành
động dư thừa nào, giới hạn cao nhất cũng chỉ là ôm vai kể chuyện ngày trước,
vẫn đối xử với cô như một người em gái, hoặc có hơn thì giống như đối với
con gái của mình. Tâm trạng của Lý An Dân khá phức tạp, vừa bất an vừa lo
lắng, cô vốn đã hoài nghi với thân phận của Diệp Vệ Quân, và cũng không biết
có phải do phản ứng từ trong tiềm thức hay không, mà kể từ sau khi trốn khỏi
Nam Thuận, cô cảm giác như sự quan tâm của Diệp Vệ Quân với cô không hề
thay đổi, tuy nhiên lại thiếu đi sự mập mờ vốn có.

Thử nhớ lại trước đó mà xem, chuyện Diệp Vệ Quân ly ly hợp hợp cùng

với bạn gái cũ của anh ấy không phải là miêu tả câu chuyện của Diệp Binh và
Lý Hoài An đấy sao?

“Là anh rời bỏ cô ấy trước, là anh có lỗi với cô ấy.”

“Cô ấy là một cô gái mạnh mẽ, không có anh, cô ấy cũng có thể sống rất

tốt.”

Phải chăng, thi thể của người con gái bên dưới phiến đá ấy chính là mẹ

của cô...

Sự phỏng đoán của Lý An Dân không được ai giải đáp, cứ vậy mà tích tụ

lại, cuộc sống ăn hang ở hốc mơ hồ vô vị ngày qua ngày vẫn tiếp diễn y như
thế, phải nhẫn nại chịu đựng hết đêm rồi lại đến ngày, tưởng chừng như chẳng
có hồi kết thúc. Mới đầu cô còn đếm từng ngày trôi qua, nhưng càng về sau
này, ngay cả hiện tại đang là ngày hay đêm cô cũng chẳng buồn hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.