TRĂNG HUYẾT - Trang 132

Flavia lưỡng lự. Rồi không nhìn quanh, bà giựt tung sợi dây buộc liếp cửa,
bước ra ngoài lều.
Mưa tuôn xối xả đầm đìa mặt đất khô. Chỉ trong mấy giây, tóc Flavia ướt
đẫm, dán sát hai bên má. Chớp loé hình chữ chi trên đầu làm toàn khu trại
săn sáng rỡ như ban ngày. Tiếp đó, qua màn đêm dày đặc, tiếng sấm rền tới,
điếc tai. Trong ánh chớp chói lòa Flavia chạy băng mình qua bãi đất trống
lênh láng nước, không dừng lại, cho tới khi đến trước cửa lều của Jacques
Devraux.
Bên trong, cây đèn bão treo cao giữa lều vẫn lung linh sáng. Vì Devraux
không buông mùng, ánh mắt Flavia lập tức rơi trên thân thể màu vàng
mảnh dẻ của vợ Ngô Văn Lộc đang căng ra bên dưới người hắn, dán sát
mặt giường. Lúc bà bước vào, Devraux đang ngó về phía liếp cửa. Hắn
chửng lại khi thấy Flavia. Bà im lặng chằm chặp nhìn đáp trả tia mắt hắn.
Trong cùng một khoảnh khắc, bà vừa kinh hoảng vừa rúng động khắp
người. Thấy Flavia không bỏ đi, Devraux nhịp tiếp, nhịp sâu hơn, ban đầu
chậm, sau dồn hết sức mạnh, nhịp nhanh hơn. Không biết bao nhiêu lần hắn
dồn xác thịt của hắn dập xuống thân thể người đàn bà An Nam. Trong khi
cơ thể chuyển động càng lúc càng nhanh, Devraux kềm ánh mắt hắn gắn
chặt vào mặt Flavia Sherman, thách thức.
Đứng chôn chân tại chỗ, Flavia nhìn lại Devraux như thể bị thôi miên. Bà
chăm bẳm ngó da mặt hắn đang căng ra chầm chậm trên xương gò má. Dần
dần, ngang chỗ mấy sớ thịt thắt lưng trần truồng của hắn, nhịp dập xuống
thúc bách hơn, loạn cuồng hơn. Khoảnh khắc cuối cùng của cơn co giật, nét
mặt Devraux dãn ra, dàn rộng thành một chiếc mặt nạ dát mỏng. Giữ
nguyên tư thế bất động trong một lúc, lưng hắn ưỡn lên, răng hắn cắn chặt,
môi trề ra, miệng há hốc im lặng giữa phút quằn quại xuất thần. Rồi người
đàn bà An Nam bắt đầu khóc nấc. Sau cùng, Devraux dịu lại, cất mình khỏi
người chị. Vẫn thầm lặng khóc tủi thân, từ trên giường chị trườn mình
xuống mặt đất nhớp nhúa. Lật đật quơ mấy mảnh váy và yếm bị xé tả tơi,
chị vọt ngang người đàn bà Mỹ, chạy vào mưa.
Vợ Lộc vừa bỏ chạy, Flavia Sherman đưa tay sờ soạng búp nịt của mình.
Nhưng tay bà run lẩy bẩy không kềm lại nổi. Phải mất khá lâu bà mới cởi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.