TRANG NHẬT KÝ ĐẪM MÁU - Trang 118

Một ngày thật đẹp của mùa đông. Nhiệt độ bên ngoài là mười độ âm,
nhưng mặt trời chiếu rực rỡ trong một bầu trời không mây. Dường như
không một ngọn gió nào hết và cũng không có tuyết trên lề đường.
Cho đến lúc này, cô cảm thấy quá bối rối để ra ngoài dạo chơi, luôn cứ phải
xoay đầu lại để xem coi Caldwell có đi theo cô không, nhìn cô với đôi mắt
lạnh băng. Nhưng ngày hôm nay, cảm thấy có một đầu mối cho vấn đề, cô
phải thử tìm lại nhịp sống bình thường, ít ra một lần xem sao.
Trong lúc soạn đồ, cô lấy ra các thứ dành cho việc chạy bộ lúc mùa đông:
Một áo ấm khoác ngoài, một áo blu dông, găng tay, một mũ len và một
khắn quấn cổ. Sau khi mặc chúng vào, cô định bước ra cửa. Ngay lúc đó
chuông điện thoại reo. Thoạt đầu cô định để cho nó reo nhưng rồi cô bước
lại cầm nó lên.
- Thưa cô Carroll, cô không biết tôi đâu, tôi tên là Milicient Royce, - một
người có giọng nói thật mau. - Tôi nghĩ là cô đang tìm công việc trong
ngành địa ốc. Sáng nay ông Wendell Woods có nói về cô cho tôi nghe.
- Đúng là tôi đang tìm việc làm - Lacey trả lời.
- Cô đã gây một cảm tưởng thật tốt với ông Wendell và ông ta đã khuyên
tôi nên gặp cô. Văn phòng của chúng tôi tọa lạc tại Edina.
Edina cách trung tâm thành phố độ ba mươi phút.
- Tôi biết chỗ đó.
- Hay lắm, cô có thể ghi lại địa chỉ được không? Cô có rảnh lúc chiều này
không?
*
* *
Khi Lacey ra khỏi căn phòng cho cuộc chạy bộ của mình, cô có cảm tưởng
là dịp may bắt đầu mỉm cười với cô. Nếu được Milicient Royce nhận, cô sẽ
có chuyện để lấp dầy các ngày dài vô tận của mình. Dù sao thì, như người
phụ nữ đó vừa nói, người ta có thể tạo một sự nghiệp rất hấp dẫn trong
ngành địa ốc.
*
* *
Chương trình phát thanh của Tom Lynch là một sự pha trộn các tin tức, các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.