TRANG NHẬT KÝ ĐẪM MÁU - Trang 215

Khi Tom trở về nhà của mìnhthì đã hơn bốn giờ rưỡi. Đèn của máy trả lời
cho anh biết là có bốn cú điện thoại được gọi đến cho anh. Đúng như anh
nghĩ, không có cái nào của Alice cả.

Không cởi áo vét ra, anh ngồi xuống cái ghế cạnh máy điện thoại, hai tay
ôm lấy đầu. Swenson chỉ vọn vẹn nói với anh là Alice có nhận lời hăm dọa
qua điện thoại và cô có gọi đến cơ quan ông ta. Có vẻ như lúc sáng nay cô
sợ lắm và cũng vì lý do đó mà họ có mặt tại đây.
- Cũng có thể là cô đến nhà mấy người bạn, - ông Swenson nói thêm bằng
một giọng không mất tin tưởng.

Hay không chừng cô ta bị bắt cóc rồi. Tom nghĩ. Một đứa con nít cũng dễ
nhận biết là người ta đã không nói thật chuyện gì đang xảy ra. cảnh sát
đang cố tiếp xúc với Ruth Wilcox tại phòng tập Twin Cities, nhưng cô này
đã đi nghỉ cuối tuần. Họ hy vọng nhận được sự mô tả chính xác hơn về
người đàn ông tự xưng là cha của Alice.

Tom có nói với Swenson là Alice có hứa sẽ gọi điện cho anh.
- Nếu anh có tin tức gì về cô ta, anh hãy bảo cô ta phải gọi điện ngay cho
tôi, - Swenson nói thêm như thế.

Tom tưởng nhớ lại cái hình ảnh thơ thới và tuyệt đẹp của Alice trong buổi
chiêu đãi ở nhà của ông chủ ngân hàng tại Wayzata, chỉ mới một tuần trước
đây thôi. Tại sao cô lại không tin tưởng nơi mình chứ? Anh bực tức trong
lòng. Và lúc sáng nay, cô ta còn muốn tống khứ mình đi cho mau nữa kìa.

Cảnh sát chỉ cho anh biết một chút đầu mối mơ hồ. Một người láng giềng
có kể lại hình như bà ta thấy Alice lên xe hơi vào khoảng mười một giờ.
Mình chia tay với cô ta lúc mười một giờ thiếu mười lăm. Tom nhớ lại. Nếu
như bà đó nhớ không lầm, thì Alice đã đi mười phút sau mình.
Nhưng đi đâu mới được?
Trời ơi, cô ta là ai vậy ?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.