một bữa tiệc được thổ chức vào dịp Noel năm vừa qua và cô có nhớ đã hỏi
Jack về một vụ xử án mà ông vừa gặt hái được thành công.
Cô quyết định phải gọi điện cho ông ta ngay nhưng lại thấy gia đình Regan
không có số điện thoại trong niên giám.
Điều thệ hại hơn là họ có thể đóng sầm trước mặt mình, Lacey tự nhủ khi
dùng thang máy lên tầng mười bốn. Trong lúc nhân chuống, cô tỏ ra ngạc
nhiên khi nhận thấy mình quan sát các hành lang một cách lo âu.
Với vẻ ngạc nhiên của họ khi thấy cô liền biến đổi thành một cuộc đón tiếp
thật sự nồng hậu. Họ đang dùng rượu xéres trước bữa ăn tối và mời cô tham
gia với họ. Họ đã biết chuyện vụ trộm.
- Đó là một phần trong lý do tôi đến gặp ông bà, - cô bắt đầu khai mào về
sự xuất hiện của mình.
Thế rồi Lacey cáo từ họ sau ba mươi phút ở đó, với sự thỏa thuận của
Regan sẽ đại diện cho cô trong trường hợp cô bị khép tội giữ cho mình các
trang của cuốn nhật ký.
- Tối đa là họ chỉ có thể khép cô vào tội làm cản trở việc thực thi công lý
mà thoi, - ông Regan tuyên bố, - Nhưng nếu họ nghi cô có một lý do thầm
kín nào khác để chiếm lấy cuốn nhật ký đó, thì tội trở nên nặng hơn nhiều.
- Lý do duy nhất của tôi là muốn làm theo ý nguyện của một người đang
hấp hối, - Lacey bào chưa cho mình.
Regan mỉm cười nhưng anh mắt ông ta vẫn tỏ ra nghiêm trọng.
- Cô không cần phải thuyết phục tôi, cô Lacey à, tuy nhiên cô phải nhìn
nhận là việc đó không khôn ngoan chút nào hết.
*
* *
Lacey có một chỗ đậu xe ở tầng hầm của toà nhà, một xa xỉ mà chắc cô
phải từ bỏ nếu mọi chuyện không xảy ra êm xuôi như mong muốn. Đó
cũng là một trong các thực tế mầ cô phải đối mặt trong ngày hôm nay.
Giờ cao điểm đã qua nhưng dòng lưu thông vẫn còn dày đặc. Mình sẽ trễ
mất một giờ chứ không ít, Lacey thầm nghĩ khi lái xe nối đuôi nhau trên
cây cầu George Washington, và vì một đường xe bị cấm nên lưu thông mới
kẹt cứng như thế. Chắc Jay tỏ ra khó chịu lắm đây! Cô mỉm cười khi nghĩ