TRANG TRẠI HOA HỒNG - Trang 88

1

C

ha tôi mất vì bệnh ung thư phổi.

Đang khoẻ mạnh bình thường, chỉ một cơn đau nhẹ rồi ông nằm hẳn.

Dấu hiệu ban đầu là những cơn ho húng hắng về đêm. Tôi nghĩ đơn giản.
Chỉ tại cha hút thuốc lá. Từ ngày mẹ tôi còn sống và cả tôi nữa đã nhiều lần
khuyên nhủ ông bỏ thuốc, cha tôi không bỏ được. Về chuyện cha tôi nghiện
thuốc lá, ông lý sự. Không uống rượu bia. Không chơi bời bồ bịch. Vợ mất
rồi. Niềm ham mê lớn nhất được nhìn thấy tôi hằng ngày. Một đứa con gái
xinh đẹp, nhanh nhẹn, khoẻ mạnh, có bằng cấp đại học. Ngoan ngoãn.
Không uổng công nuôi dạy của cha mẹ. Niềm vui thứ hai ước vọng có được
một cơ ngơi để sống sung túc, được tự mình làm những điều mình mong
muốn. Hơn cả ước vọng, cha tôi đã gây dựng được cả một trang trại trồng
hoa, trồng rừng… Gia đình có của ăn của để.

Mỗi sáng sau tuần nhang thơm thắp cho mẹ tôi trên bàn thờ, ông đi

giữa những luống hoa hồng, hoa cúc, hoa ly, hoa lan còn ướt đẫm sương
đêm phì phèo điếu thuốc lá trên tay. Tôi nhìn dáng vẻ thư thái trên gương
mặt của ông nhưng ẩn sâu trong đáy mắt là nỗi buồn ưu tư của một người
đàn ông đã trải qua nhiều nỗi khổ đau. Tôi vừa là đứa con cùng chia sẻ với
ông bao chuyện vui buồn nhưng cũng là một chứng nhân cho chính ông
trong nhiều chuyện. Vào những lúc ấy tôi không nỡ lòng nào lại cấm ông
hút thuốc. Nhiều khi tôi cũng nói quá lời, phê bình ông hút thuốc. Tôi còn
mang nhiều tấm gương ra để doạ cha tôi. Ông chỉ cười và bí quá liền đổ tội
cho Mỹ, cho mấy cô du kích vùng ven đô Huế. Nghe lạ tôi hỏi.

- Cha nghiện thuốc sao lại đổ tội cho Mỹ?
Cha tôi rỉ rả:
- Ngày còn là lính trinh sát, cha thường phải bò vào bãi Mỹ, bãi Ngụy

để bám địch. Không có địch thì lượm đồ ăn. Con biết không, mỗi lần máy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.