TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 11

một ngày nào đó huynh còn có thể trở lại nơi này, đòi lại toàn bộ đau đớn,
khổ sở cửa nát nhà tan ngày hôm nay!”

Tần Sơ cắn răng, giọng Tô Kính Nguyệt dịu lại: “Huynh hãy nghe cho

kỹ, muội sẽ nâng cọc gỗ kia lên, nhưng sẽ không giữ được lâu đâu. Cho nên
một khi cảm thấy nhẹ hơn, huynh hãy dùng hết sức rút chân ra, biết
không.”

Tần Sơ gật đầu, trong ánh lửa sáng ngời, hắn thấy Tô Kính Nguyệt

nhỏ bé tay không nâng thanh xà nhà bị đốt đến nóng rực lên. Quả nhiên,
chỗ mắt cá chân nhẹ hơn, Tần Sơ dùng sức rút chân ra. Chỉ một động tác đã
làm cho người suy yếu như chàng lúc này hao hết tất cả sức lực, trước mắt
chàng biến thành màu đen, đã không biết mình ở chỗ nào. Trong đầu hỗn
loạn, có ánh đao, có máu tươi, có người nhà đau đớn gào thét, tiếng la hét
chói tai, thế giới bị quấy đục thành một cái đầm.

Sau khi rất nhiều ánh sáng rối loạn xẹt qua, cũng chỉ có một âm thanh

vượt ra, mang theo vẻ non nớt của trẻ con. Sức mạnh làm cho người ta an
tâm, nói với chàng.

“Cố gắng lên, sẽ ổn thôi.”

Giấc mơ quá dài khiến chàng gần như bị lạc trong cảnh trong mơ, nếu

không phải nước lạnh lẽo hắt lên mặt, Tần Sơ sợ là còn chưa tỉnh lại.

Lọt vào trong tầm mắt là vách tường đá bị ánh lửa chiếu sáng, màu da

cam nhảy lên khiến Tần Sơ giật mình cho rằng còn ở trong mơ. Lửa nổ
“tạch” một tiếng làm Tần Sơ đột nhiên hoàn hồn, làm sao có thể vẫn là khi
đó, trong nháy mắt đã sớm qua mười lăm năm rồi. . . . . .

Tần Sơ tĩnh tâm suy nghĩ, quay đầu đánh giá sơn động. Chàng được

người dưới vách núi cứu. . . . . . Chàng nhìn đống lửa cháy, trong lòng đột
nhiên có một phán đoán to gan. Nếu chàng được cứu, vậy có phải Kính

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.