TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 136

Dường như biết mình trong cơn nóng giận đã làm A Dung sợ, Phó

Trường Ca há miệng, muốn xin lỗi, nhưng lại không nói nổi một chữ.

Trong ngôi miếu đổ ngoài ngoại ô, ánh lửa bập bùng, A Dung không

thể không thừa nhận mình quả thật có chút tức giận, bởi vì lúc này đại tiểu
thư Trường Thanh Môn – Thanh Túc bị trói bên cạnh đã tỉnh lại, còn đang
không ngừng kêu gào: “Thả ta ra! Ta không muốn về!”

Phó Trường Ca vẻ mặt vô cảm thả củi vào đống lửa giả vờ không nghe

thấy. A Dung nhịn được một lát, cuối cùng hung dữ lườm nàng ta: “Ngươi
còn kêu nữa, ta xé cái miệng ngươi ra!” Yêu khí trên người nàng tỏa ra làm
cho Thanh Túc rùng mình một cái. Phó Trường Ca thở dài một tiếng: “A
Dung cô nương. . . . . .” Trong giọng nói lộ vẻ không đồng ý.

Thanh Túc biết rõ Phó Trường Ca nhất định sẽ che chở nàng ta, nên lại

tiếp tục mắng: “Phó Trường Ca ngươi dám đối xử với ta như vậy, có tin ta
lại đẩy ngươi xuống vực Tuyệt Tình không!”

A Dung ném mạnh thanh củi trong tay vào đống lửa, lần đầu tiên tỏ vẻ

giận dữ với Phó Trường Ca “Là nàng ta đẩy ngươi xuống vực Tuyệt Tình?”
Phó Trường Ca im lặng, A Dung cũng không đợi hắn trả lời, đứng dậy đi
đến trước mặt Thanh Túc lạnh lùng hung ác nhìn nàng ta, “Là ngươi đẩy
hắn xuống?”

Thanh Túc có chút chột dạ: “Tôi. . . . . . Tôi lúc ấy cũng không cố ý. . .

. . . Ai bảo hắn không cho ta đi cùng Mộ Sinh ca ca. . . . . .”

Tuy mới rời cốc không lâu, nhưng mấy ngày nay đi theo Phó Trường

Ca khắp nơi A Dung cũng đã nghe nói đến kẻ tên Mộ Sinh này. Giáo chủ tà
giáo, một cái đại ma đầu máu lạnh. Trường Thanh môn thân danh môn
chính phái, đương nhiên không thể cho phép con gái Môn chủ đi theo một
ma đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.