TRĂNG TRONG GƯƠNG - Trang 78

Vì sao, Lâm Hinh luôn luôn không nói cho anh? Cô giấu diếm anh quá

nhiều chuyện.

“Kiên Cường. . . . . . Con phải kiên cường, mẹ. . . . . . Cũng phải kiên

cường.” Lâm Hinh sốt đến mơ hồ, mồ hôi đầy đầu nỉ non lẩm bẩm. Lục Lê
đắp khăn ướt cho cô xong liền ngồi bên cạnh cô: “Rốt cuộc em từ đâu tới?
Lục Kiên Cường từ đâu tới?”

“Rất xin lỗi. . . . . . Rất xin lỗi. . . . . .” Lâm Hinh sốt đến mơ hồ dường

như rất hỗn loạn, không biết cô mơ thấy cái gì mà cứ khóc không ngừng.
Lục Lê giúp cô lau đi sạch sẽ, khiến gối đầu ướt một mảng. Rốt cuộc cô mơ
thấy cái gì, vì sao áy náy đến mức này?

Lần đầu tiên Lục Lê cảm thấy trên người một người sẽ có nhiều bí mật

như vậy, hấp dẫn anh không thể không chú ý.

“Lục Lê, xin lỗi.” Lục Lê ngẩn ra, cô đang nhận lỗi với anh? Anh đưa

lỗ tai đến bên môi Lâm Hinh cẩn thận nghe, “Phương tiểu thư, thực xin lỗi.
. . . . .” Nghe được câu này, Lục Lê ngây người. Trong ấn tượng của anh,
“Phương tiểu thư” có quan hệ với anh đại khái chỉ có một mình Phương
Tranh, đó là bạn gái trước của anh. Sáu năm trước bọn họ vì tính cách
không hợp mà chia tay, Phương Tranh cũng sang Anh quốc.

Nhưng Phương Tranh và Lâm Hinh có quan hệ gì đâu. . . . . . Đợi chút,

sáu năm trước? Cẩn thận tính toán, Lục Kiên Cường không phải cũng có từ
sáu năm trước sao?

Lục Lê trầm mặt, đột nhiên cảm thấy cuộc chia tay anh cho rằng đơn

giản năm đó có lẽ không đơn giản như vậy.

Đêm nay Lục Lê về nhà, Lục Kiên Cường luôn luôn đi theo phía sau

anh: “Mẹ đâu? Mẹ đâu? Không phải ba muốn cưới mẹ về sao?” Đứa trẻ
này bình thường giả vờ ông cụ nôn, thực chất trong lòng vẫn luôn nhớ mẹ,
dù sao, Lâm Hinh cũng là một người mẹ rất tốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.