TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 108

- Cỏ mực.
- Cũng sai luôn.
Huyên Giao lắc đầu chịu thua:
- Thôi, không đoán nữa đâu.
Thật ra, Huyên Giao chỉ biết cỏ là cỏ chứ chẳng biết tên gì. Rồi cô nghiêng
đầu ngó Nam Phố.
- Có giỏi thì anh trả lời. Sao cứ đố? Hay anh cũng "mù" tên cỏ luôn.
- Tôi biết rành lắm nghe.
Nam Phố đằng hắng lấy giọng rồi nói tiếp:
- Huyên Giao nghe nè, cỏ ấy tên là cỏ....
- Cỏ gì?
Nam Phố nhấn mạnh từng tiếng:
- Cỏ tương tư.
Huyên Giao đỏ mặt nhưng vờ hỏi:
- Có cỏ tương tư thật sao?
- Có chứ. Cỏ ấy sẽ nói hộ người con gái nỗi lòng của người con trai đấy.
Im lặng. Gió thổi xôn xao. Tim Nam Phố đập rộn. Nam Phố như nín thở.
Giọng Nam Phố thật hấp tấp:
- Từ ngày dự tiệc đính hôn của Tần Đăng đến nay, hình ảnh của Huyên
Giao cứ vương vấn mãi trong tâm trí anh, em biết không?
Giọng của Nam Phố ngọt ngào quá, êm ái quá. Nhưng Huyên Giao bỗng
thấy đề cao cảnh giác. Dường như Huyên Giao không để ý đến anh kể từ
ngày đó. Ấn tượng về Nam Phố là cảm giác không an toàn. Tự dưng anh
chàng nhắc đến bữa tiệc ấy, Huyên Giao lại nhớ đến những bước khiêu vũ.
Cô rất bực dọc về Nam Phố và lạ lùng về Thư Hiên. Ôi, lại nhớ Thư Hiên
trong lúc này! Huyên Giao vẫn ngồi trầm tư, mắt nhìn mông lung xa vắng.
Thấy cô im lặng đã lâu, Nam Phố khẽ khàng cất tiếng hỏi:
- Huyên Giao nghĩ gì?
Huyên Giao không nói. Nam Phố cất giọng ôn tồn:
- Dù Huyên Giao vô tư đến cỡ nào chắc cũng hiểu được nỗi lòng thầm kín
riêng tư của anh. Anh rất mong em trả lời chuyện trái tim anh và anh sẽ chờ
đợi điều đó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.