TRAO NHAU HẠNH PHÚC - Trang 23

kèm cho hai đứa trẻ học vẽ. Đó là niềm vui của Huyên Giao. Có công việc
làm, cuộc đời của Huyên Giao có ý nghĩa hơn. Bận rộn suốt ngày, Huyên
Giao không có thời gian suy ngẫm về sự cô đơn của mình.
Buổi sáng ở công ty, Huyên Giao đem mấy mẫu quảng cáo vừa thiết kế đến
cho bà Hân Huệ phê duyệt. Vào văn phòng giám đốc, thấy bà Hân Huệ
đang trò chuyện cùng một cô gái trẻ, Huyên Giao định bước ra. Bà Hân
Huệ vui vẻ bảo:
- Ký duyệt hả? Để đó đi Huyên Giao.
Huyên Giao đặt tập mẫu thiết kế lên bàn:
- Bà giám đốc hãy xem, chừng nào xong gọi tôi.
Thấy cái nhìn khinh khỉnh của cô gái ném cho mình, Huyên Giao cũng đáp
trả bằng ánh mắt sắt lẻm. Chắc cô ta đến hợp đồng quảng cáo. Ngạo nghễ
cỡ Thư Hiên là cùng. Rồi cô cũng cần đến sự thiết kế của Huyên Giao. Cô
có là giám đốc cũng chẳng quan trọng đối với Huyên Giao.
- Hân Mỹ, con gái tôi đó.
Câu giới thiệu đầy hãnh diện của bà Hân Huệ khiến Huyên Giao ngạc
nhiên nhìn kỹ cô gái hơn. Trông Hân Mỹ chẳng yểu điệu thục nữ chút nào.
Mái tóc cắt tém ngổ ngáo rất giống con trai. Nước da ngăm ngăm, ánh mắt
to đen, mũi thẳng. Công bằng mà nói, cũng có duyên. Nhưng là cái duyên
của tên con trai. Trang phục của Hân Mỹ cũng chẳng có chút nữ tính. Áo
thun trắng, quần Jean bạc. Dáng vóc có vẻ hơi thô cứng. Mới nhìn thoáng
qua, ai cũng nghĩ Hân Mỹ là con trai. Huyên Giao lên tiếng:
- Một lát nữa tôi trở lại. Chào bà. Chào cô.
Nhưng Hân Mỹ lại đứng lên nói với bà Hân Huệ:
- Mẹ bận, con về đây. Đừng bắt con làm chuyện đó.
Nói xong, Hân Mỹ quay phắt ra ngoài, nhanh hơn mũi tên bắn. Bà Hân Huệ
bảo Huyên Giao:
- Cô ngồi đi. Chờ tôi.
Rồi bà đưa mắt vào mấy mẫu thiết kế của Huyên Giao. Lát sau, bà ngước
lên nhìn cô:
- Phải chi con gái tôi biết làm như cô thì tốt cho tôi biết bao.
Huyên Giao tiếp lời bà:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.