TRAO VỀ EM - Trang 118

cô bỗng muốn phá tung tất cả để được tự do đặp theo nhịp tim một người
khác.
Nhưng đó chỉ là khao khát. Ánh Mai nghĩ tới ba mẹ và biết mình sẽ bị
khuất phục. Cô không muốn ba mẹ phiền. Đừng vì vậy ngày mai cô sẽ nghi
dạy kèm bé Ta Nô. Điều đó đồng nghĩa với việc cô sẽ không gặp Thắng
nữa. Chỉ nghĩ bao nhiêu đấy thôi, Mai đã thấy buồn nẫu ruột.
Nhưng việc gì đâu Mai phải buồn đến thế. Thắng chỉ thích cô thôi chớ anh
có yêu cô đâu yêu. Người ta có thế thay đổi sơ thích kia mà.
Ánh Mai nghe giọng Ánh Minh đầy ấm ức:
– Chị sẽ nghe lời ba phải không?
Mai yếu ớt:
– Ờ! như vậy cho yên nhà ấm cửa.
Ánh Minh kêu lên:
Quan trọng là chị có thích ảnh không kia.
Ánh Mai gạt ngang:
– Chị không biết:
Em đừng hỏi nữa.
Ánh Minh bĩu môi:
– Xí! Chị đang tự dối mình thì có. Em không tin chị không biết trái tim
mình muốn gì?
Mai chép miệng:
– Tốt nhất đừng nên muốn gì cả.
Minh nhăn mặt:
– Sao lúc nào chị cũng yếu đuối đến mức thụ động vậy, nếu là em, em sẽ vì
tình yêu của mình.
– Đã bảo đừng nói nữa mà!
Ánh Minh vùng dậy. Cô xuống dạo và ra sân để hít thỡ chút không khí mát
dịu thơm tho từ cây cỏ từ mùi hoàng lan nồng nàn.
Trong căn gác ấy đúng là quá ngột ngạt, cô đã chịu đựng được nhiều tháng
rồi, sao bữa nay Mai cố cảm giác tức thơ đến mức ngực nặng như đeo gông
thế này.
Mai đi lòng vòng trong săn. Buồi chiều chúa nhật buồn như lời một bài ca

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.