TRAO VỀ EM - Trang 116

tưởng.
Từ trên gác lưng ánh, Minh nói vọng xuống:
– Sao ba lại khẳng định như vậy:
Con nghe dì Am nói hai người đó không hạp tính nên chỉ xem nhau là bạn
thôi mà.
Ông Phùng khựng lại vì bất ngờ. Bực bội ông gắt:
– Lại nói leo, đã thế còn giỏi ngồi lê hóng chuyện. Liệu hồn đó, ba chưa nói
tới con đâu.
Quay sang Mai, ông hạ giọng:
– Ba nói rồi, con tìm chỗ khác mà dạy trước khi người ta cho mình nghỉ.
Ánh Mai lí nhí:
– Dạ.
Nặng nề, Mai lê từng bước lên cái thang bằng gỗ nhỏ xíu. Lên tới gác, cô
nằm ngay xuống sàn, mắt cay xè mà không dám khóc.
Ánh Minh vứt quyển vở sang một bên và sà ngay vào cạnh Mai.
Con bé lắp bắp:
– Có có đúng là ... là ...
Mai quay mặt vào vách, nước mắt chảy ra nhạt nhòa, Minh hỏi tới:
– Anh ta nói thích chị phải không?
Mai sụt sịt mũi. Hai chị em chợt im lặng.
Rồi Mai rụt rè lên tiếng:
– Dì Am nói như thế nào về chuyện của hai người đó.
Ánh Minh thì thào:
Hôm anh Cường vảo nhà lắp quạt, em thấy mình lẩn quấn ở đó hơi bất tiện
nên đã lên nhà trên chơi với dì Am. Dì ấy kể là chị Nghe đang buồn vì anh
Thắng không nối lại tình xưa.
– Nối lại tình xưa à?
– Đúng vậy. Dì Am kể, trước kia khi còn học phổ thông chị Nghi và anh
Thắng đã quen nhau. Họ quen cũng khá lâu, nhưng sau đó lại chia tay vì
không hơp tính:
Khi nghe anh Thắng về nước, Xuân Nghi rất vui, chị ấy hy vọng với tài
mối mai cua anh Hoàn, anh Thắng sẽ nghĩ lại tình cảm xưa kia cua hai

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.