TRAO VỀ EM - Trang 128

Cường dịu dàng nhìn Minh, anh nói:
– Em là tiếu yêu nữ của riêng anh thôi.
Minh cừời mà mắt rưng rưng:
– Anh là đại ma đầu của riêng em thôi.
Mình ngoéo tay thề giữ bí mật chuyện này nhé.
Cường nhướng mày:
– Sao phải giữ bí mật? Chúng ta có làm gì sai mà phải giấu giếm?
Ánh Minh ngáp ngừng:
– Em chưa quen, với lại mọi người sẽ nghĩ sao về chúng ta, em sợ ....
Cường nắm tay Minh, anh nhỏ nhẹ:
– Không phải sợ gì cả. Lúc nào anh cũng bên em. Hơn nữa, anh đã trương
thành, anh có quyền làm chủ cuộc đời mình.
– Còn bãc sĩ Diệp thì sao.
Cường bật cười:
– Thì vẫn là bác sĩ Diệp, anh và cô ấy chỉ là bạn, mãi sẽ là bạn.
Ánh Minh nghênh mặt:
– Nhưng người ta có xem anh là bạn đâu.
Cường nhún vai:
Dầu như vậy anh cung đâu có lỗi gì.
Mả nhóc này, nói về em cho anh nghe chớ đừng nói tới ai khác, chán lắm!
Ánh Minh chép miệng:
Nói về em mới chán đó.
Nhưng anh không chán! Em có biết một ngày của anh bắt đầu từ đâu
không?
Minh ngơ ngác lắc đầu, Cường nói:
– Từ tiếng chôi quét sân mỗi sáng của em. Trước kia mỗi lần bị đánh thửa
bời tiếng chổi của em, anh rất bực.
– Nhưng em quét nhẹ lắm mà. Nhẹ nhưng vần tạo ra ám anh. Anh khó chịu
vì nghĩ khi mình còn đang ngu, có người nhọc nhằn quét từng chiếc lá. Sau
đó tiềng chối dã trở thành tiếng. đồng hồ báo thức đánh thức anh và thôi
thúc anh ra khói giường đến sân chơi tennis.
Sướng thế mà gặp mặt còn bắt em mở cồng bằng giọng cậu chủ hách dịch

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.