TRAO VỀ EM - Trang 140

Trần Thị Bảo Châu

Trao Về Em

Chương 7

Vâng. Em sẽ nói.
Ánh Minh đóng cánh cổng sắt . Cô nhìn lên cửa sổ phòng của Cường. Căn
phòng không bặt đèn, chứng tỏ anh vắng nhà.
Trái tim nhỏ bé của ánh Minh chợt thêm chút muộn phiền. Cô đã thấy thái
độ quyết liệt của ba đối với chi Mai và anh Thắng, vậy cô hãy chuẩn bị tinh
thần để đương đầu với giống bảo đi là vừa.
Ông Phùng cho chiếc Mazda trắng vào bãi đậu rồi bước ra mở cửa cho ông
Yên. Suốt đoạn đường từ nhà đến công ty, ông Yên không hé môi nói lấy
nữa lời, gương mặt cứ đăm đăm cau có khác hẳn thường ngày.
Dù ông Yên không nói, ông Phùng vẫn thừa biết ông chủ mình đang gặp
rối từ bà vợ. Ông Phùng nghe phong cách bà Uyển ủng hộ việc tách ra chở
không để con trai theo công trình nữa. Ông Yên lại không muốn thế, hai
ông bà bất đồng nghiêm trọng. Ông Yên không lay chuyến được ý của vợ,
điều đó đồng nghĩa với việc ông đồng lớn của công ty chớ đâu phải ông
Yên:
Bà tuy không hề tham gia công việc ở công ty nhưng tiếng nói rất mạnh vì
đa số cổ đông đều là bà con dòng họ bên bà. ông Yên bất quá chỉ là người
ăn theo nhờ vợ. Cái chức giám đốc cửa ông Yên cũng từ vợ mà có. Thế
nhưng hình như ông đã quên điều đó nên sanh chuyện một dạ hai lòng. Ông
Phùng không vào xe mà mơ cốp sau lấy cái ghế xếp ra để dưới gốc cây me
tây ngồi cho thoáng. Bữa nay họp hội đồng quân tui chắc lâu và chắc cuộc
họp sẽ hết sức căng thẳng, ông Phùng chợt áy náy cho chủ mình.
Giàu như ông ta đã chắc gì sướng.
Vừa lúc đó, ông Phùng thấy Hoàn, anh ta trông thật ra dáng với cái máy
tính xách tay và dáng vẻ ta đây không thấy ai quanh mình.
Bất giác ông Phùng nhếch mép quay đi, nhưng lạ thay Hoàn lại tiến về phía
chỗ ông ngồi.
Môi nhếch lên thay cho nụ cười, Hoàn nói:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.