TRAO VỀ EM - Trang 52

bày ra cái trò mời cơm này chớ mẹ có tha thiết gì.
Cường thấy khó chịu vì những lời vô tâm cua mẹ. Bà là người thích người
khác nghe lời mình, là người sắp xếp tất cả mọi việc lớn bé trong nhà. Tuy
bà không đi làm, nhưng bà nắm tất cả chuyện làm ăn của công ty vì bà và
giòng họ ngoại của Cường là cổ đông lớn. ông Yên ba anh được ngồi ghế
giám đốc hoàn toàn nhờ vào vợ.
Giọng bà Uyển lạnh tanh:
– Con Nghi nghe lời ba con và thằng Hoàn thì ráng chịu. Ba con nếu không
biết thân biết phận cũng đừng trách mẹ vô tình.
Cường nhíu mày:
– Mẹ nói vậy là sao?
Bà Uyên lảng sang chuyện khác:
– À, quên nữa. Bạch Diệp vừa điện thoại tới cáo lỗi sẽ không tới ăn trưa
được vì bận trực. Mẹ lấy làm tiếc cho hai đứa.
Cường nhìn bà:
– Không có Bạch Diệp con lại thấy thoải mái. Nói thật mẹ đừng gán ép con
cho cố ta.
Con không hợp với Bạch Diệp đâu.
– Mẹ lại thấy hai đứa rất xứng.
Cường gạt ngang:
– Mẹ thấy thì ăn thua gì.
Giọng bã Uyển đanh lại:
Nhà này sắp loan cả rồi. Hết cha giờ tới con. Hết con chỉ cãi mẹ giờ tới
thẳng em.
– Ôi trời ơi! Chắc tôi vở tim mà chết quá.
Cường nhăn mặt đi về phòng. Vỡ tim mà chết. Lên máu mà chết , là điệp
khúc muôn đời mẹ dùng tra tấn mọi người, để ép mọi người trong gia đình
chiều ý mình.
Mẹ anh nhìn bề ngoài rất đơn giản, nhưng bà không đơn giản chút nào.
Bỗng dưng Cường muốn ao ước mình được bay cao bay xa khoi cái tổ tù
túng chật hẹp để đên với trời xanh lồng lộng.

Ánh Mai giật mình khi thấy Thắng là người mở cổng cho mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.