TRAO VỀ EM - Trang 50

đối với người giúp việc, chả không có gì khác. Mẹ nghĩ con cũng nên như
thế, không nên thân mật qúa, nó lờn mặt.
Cường thẳng thắn:
– Con không đặt nặng vấn đề chủ tớ. Với con những người trong gia đình
chú Phùng đều tốt, thỉnh thoảng gập họ nói dăm ba câu xã giao là việc nên
1àm, dầu gì họ cũng sống chung với mình mà. Lần đó nếu không nhờ Ánh
Minh kịp thời đưa mẹ vào bệnh viện,mẹ đã gặp nguy rồi.
Bà Uyển nhìn anh:
– Mẹ nói thế là muốn tốt cho con ông Phùng giữ con gái rất kỹ, đừng đề
mang tiếng với ông ta.
Cường hơi bất ngờ, nhưng anh vẫn nói:
– Mẹ lo xa quá, nhưng con sẽ giữ ý.
Ngập ngừng một chút, anh bảo:
– Lúc nãy vào nhà chú Phùng thấy căn gác lưng cho Ánh Minh nóng bức
quá, con có hứa sẽ lắp một quạt gió cho thoáng, dù Ánh Minh từ chối,
nhưng con phải làm chuyện đó mới được.
Bà Uyển im lặng, một lát mới nói:
– Vậy cũng được. Con bé Minh cũng xứng đáng được hương gió từ cái quý
ấy.
Cường cao giọng:
– Vì con bé là cánh tay trung thành của mẹ à? Ánh Minh ban lãnh lắm, đã
vậy còn ngang bướng nữa, con hỏi gì về mẹ, Minh cũng lắc đầu không biết,
nhưng thái độ lại ngầm bảo rằng ta đây biết rất nhiều.
Bà Uyển khó chịu:
– Con muốn biết gì về mẹ mà lại hỏi Ánh Minh?
– À, thì chuyện mẹ đột quỵ hôm trước.
– Mẹ đã bảo mẹ đi siêu thị, sao con không tin nhỉ?
Cường thản nhiên:
– Con mà tin mới kỳ đó. Mẹ đã không thích nói thì thôi. Điều con quan tâm
là lý do khiến mẹ lên cơn mệt chớ không có ý gì khác. Bạch Diệp bảo phải
để ý tới sức khỏe của mẹ. Chị Xuân Nghi thì vô tư quá, con và ba lại bận
việc suốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.