TRAO VỀ EM - Trang 49

em. Em nên nhận anh làm đại ca đi nhóc.
Ánh Minh kêu lên:
– Em không dám đâu.
– Sao lại không dám?
Ánh Minh so vai. Cô nhắc khéo:
– Dì Am gọi anh nãy giờ kìa.
Cường nói:
– Lúc khác chúng ta sẽ trò chuyện nữa.
Chuẩn bị tinh thần đi tiểu yêu nữ.
Đi vào nhà bằng ngõ bếp, Cường khó chịu khi hỏi bà Am:
– Dì gọi tôi làm gì vậy?
Bà Am trả lời:
Bà chủ gọi cậu chớ không phải tôi.
– Vậy mẹ tôi đâu?
Ngoài phòng khách.
Cường nhíu mày:
– Đã có khách đến rồi à?
– Chưa ... chưa thấy ai hết.
Cường bước lên phòng khách và thấy bà Uyển ngồi thừ người trên ghế. Từ
khi vào bệnh viện tới giờ, Cường vân thỉnh thoảng bắt gặp bà xa xôi như
thế.
Tằng hắng để đánh động mẹ, Cường hỏi:
– Mẹ không khóc sao?
Bà Uyên như bừng tỉnh:
– À ờ mẹ có sao đâu.
Rồi bà thắc mắc:
– Nãy giờ con ở đâu vậy?
Cường ngồi xuống đối diện bà Uyển:
– Con ở nhà của chú Phùng.
– Chậc! Con xuống đó làm gì khi chú ấy khống có ở nhà. Mẹ nghĩ giữa chủ
và người làm phải có khoảng cách. Không thề luông tuồng như người một
nhà được. Mẹ hay nhờ và Ánh Minh, nhưng chỉ là nhờ vả, sai bảo của chủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.