TRAO VỀ EM - Trang 47

– Vậy à? Lý do tại sao?
Ánh Minh bẻ nhừng ngón tay mình. Cô ấp úng:
Đâu phải chuyện gì cũng có lý do, nhất là những chuyện ghét hay ưa.
Cường phất tay:
Ghét hay yêu chớ. Em nói thế anh hiểu rồi. Nhưng nhóc nè, thà em có lý do
để ghét anh, anh thấy dễ chịu hơn. Em ráng tìm nốt lý do xem.
Ánh Minh dẩu môi:
– Không ưa được thì ghét, chớ có lý do gì đâu, anh rắc rối quá.
Cường lừ mắt:
Dám nói anh rắc rối nghen.
Ánh Minh le lưỡi:
– Em xin lỗi ... cậu chớ, nhưng anh rắc rối thật.
Cường nghiêm mặt:
– Anh làm phiền em nhiều lắm à?
– Dạ, đâu có.
– Vậy sao lại rắc rối?
Nhìn vẻ bối rối cua Ánh Minh, Cường cười thầm trong bụng. Con nhóc
cũng dễ bắt nạt chớ không phải ngang bướng gì lắm.
Hất hàm, Cường lên giọng:
– Trả lời đi chớ nhóc?
Ánh Minh liếm môi. Trả lời cách nào cũng bị Cường bắt be. Anh ta thật dễ
ghét khi ý lớn ăn hiếp cô. Đã thế Ánh Minh phải nhè ra thì mới tránh bị dồn
vào thế bí.
Cường lầm lì nạt:
– Sao im lặng vậy tiêu yêu nữ? Anh đang chờ nghe em trả lời đây.
Ánh Minh chớp mi liên tục mấy cái, giọng cô nghẹn lại như chực khóc.
– Anh đang rắc rối đấy, còn bắt em trả lời chi nữa. Trả lời xong thế nào anh
cũng tiếp tục mắng em. Hic ... hic.. hic ... Anh lớn nên ăn hiếp em. Hu hu
Cường sững người vì con nhóc trêu yêu nữ đang ngông nghênh bỗng đổ ...
mưa to.
Anh vốn sợ nước mắt lên cuống cả lên.
– Trời ơi! Em đừng khóc. Anh đúng là rắc rối, anh tự xác nhận như vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.