TRAO VỀ EM - Trang 45

Cường so vai:
Người ta dễ thích ứng với những gì thuộc về tiện nghi. Rồi em cũng sẽ
quen nếu có quạt thông gió. Anh sẽ lo chuyện đó cho nhị vị tiêu hao.
Ánh Minh xua tay:
– Không cần đâu, anh ạ.
Giọng Cường cương quyết:
– Sao lại không cần? Quạt đó chả tốn bao nhiêu điện đâu nhóc.
Ánh Minh ngậm tăm vì câu nói sau cùng của Cường. Thật ra Minh không
nghỉ tới chuyện thêm cái quạt tốn thêm ba mớ tiền điện mà cô ngại ba
mình.
Chả là trước khi gia đình dọn vào đây, ông đã dặn đi dặn lại chị em Minh
phải giữ khoảng cách trên dưới với Cường và chị Xuân Nghi. Chính vì sự
dặn dò này mà Ánh Minh có ác cảm cũng như mặc cảm với Cường. Cô
ghét anh trước khi biết mặt anh, nhưng với mẹ và chị Mai, cô luôn nói
không biết vì sao lại ghét Cường.
Ba không muốn cô và chị Mai thân thiết với con ông chủ, chị em cô đã thực
hiệu đúng ý ông. Bây giờ tự nhiên Cường lại sốt sắng lắp cho chị em cô
một cái quạt gió, chắc chắc cái quạt ấy sẽ thôi báo vào nhà cô mất.
Ánh Minh lảng đi:
– Bữa nay anh không đi làm à?
Cường gật đầu:
– Ờ anh xin nghĩ ở nhà đón khách. Mẹ anh đúng là rắc rối, lẽ ra anh không
nghi đâu, nhưng sợ bà cụ lại cao huyết áp thì khốn khổ nên phải chiều.
Ánh Minh tò mò:
Khách là ai mà bác gái lại ưu ái dữ vậy anh? Chắc là bác sĩ Diệp phải
không Cường ậm ự:
– Bạch Diệp cũng là khách, nhưng không phải nhân vật chính.
Minh buột miệng:
– Á! Em biết rồi. Anh chàng Việt kiều của chị Nghi mới là chính.
Cường lắc đầu:
– Đúng là phụ nữ, chuyện gì cũng biết hết. Anh xin bái phục, bái phục.
Ánh Minh bắt bé:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.