TRAO VỀ EM - Trang 44

ấy đã thay đổi hoàn toàn.
Đầu tiên là ở những bức tường loang lổ bẩn thỉu mà Cường rất thích vẻ bậy
bạ lên đó. Bức tường ấy bữa nay quét với màu xanh lá thật nhạt trông vừa
mát vừa dịu. Cường nghiêng đầu ngắm lọ hoa cắm rất khéo trên bàn, chỉ là
những nụ đồng thoả mọc dại dầy lối đi trong sân và mấy đoá đá quỳ vẫn
thôi, nhưng đã làm căn phòng đấy láng mình. Anh trầm trồ:
Căn nhà xinh xắn khác hẳn trước đây. Trông ấm cúng lắm.
Ánh Minh nói:
Tại bây giờ bên trong căn nhà này là một gia đình, chớ không phải chỉ là
những nón đồ phế thải vô tri vô giác.
Cường ngước nhìn phần gác lửng được làm thêm:
– Chắc trên đây là góc riêng của Ánh Mai và em?
– Vâng. Góc riêng vô cùng khiêm tốn.
– Nóng lắm phải không?
Ánh Minh hóm hỉnh:
– Chẳng phải anh vừa bảo:
Trông ấm cúng lắm saó ? Đúng là góc riêng của em hơi bị ấm cúng, nhưng
đâu có sao. Bọn em chỉ có mặt ở đó khi buồn ngủ, nghĩa là vào ban đêm,
mà đêm thường mát hơn ngày.
Cường chẳng thể cười khi Minh đã cố ý dông dài, tếu tếu cho vui. Anh tự
trách lâu nay không hề quan tâm đến những người cùng chung sống với
mình trong một khung viên. Anh luôn xem mình là kẻ trên, gia đình ông
Phùng là người. Ra vào gặp nhau chào nói vài ba câu xã giao là kè trên đã
chiếu cố đến người dưới rồi. Thật ra cuộc sống không phải lúc nào cũng chỉ
gia ơn một chiều tư vật. Rõ ràng Ánh Minh đã giúp mẹ anh, rồi giúp ca anh
những việc hết sức riêng tư, tế nhị. Có lé Cường phải thay đổi thái độ cũng
như cách cư xử với Ánh Minh thôi.
Cường nói:
– Phải đặt một cái quạt thông gió cho nó hút hết hơi nóng trên gác ra, có
như vậy mới thoáng mát được nhóc ạ.
Ánh Minh ngập ngừng:
– Bọn em quen rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.