TRAO VỀ EM - Trang 42

anh cám ơn.
Cường cười trừ:
Mình huề đi nhóc, giận hoài mau già lắm.
Ánh Minh chớp mi:
– Em mà dám giận anh sao? Chắc không có đâu. Em chỉ mong anh đừng
say rượu để bác Uyển lại gọi đến em nữa.
Cường chép miệng:
– Nói sợ em không tin chớ đó là lần đầu tiên trong đời anh say.
Minh hỏi gặng:
– Nghĩa là lần đầu tiên anh uống rượu?
Không. Anh đã uống nhiều lần nhưng chưa hề say. Chẳng biết bữa đó anh
uống nhằm rượu quái quy gì nữa.
Minh tò mò:
– Không biết rượu gì sao anh dám uống?
Anh liều thật.
Cường phân bua:
Cũng tại anh ham vui. Sáng đó, vác vợt tới sân tennis. Anh đánh độ bị thua,
sẵn có bạn đi cùng gặp chuyện buồn, thế là hai thằng vào quán. Mới đầu,
định làm vài ly bia. Ai ngờ, gã bạn nhấn số alô alô gọi thêm chiến hữu, thế
là từ bia sang rượu. Hai thứ pha trộn nên mới chết anh.
Ánh Minh tủm tỉm cười. Bỗng dưng cô thấy Cường cũng dễ thân thiết chớ
không ...
Hắc xì dầu như lâu nay cô vẫn ghét.
Cường nghiêng đầu:
– Cười anh hoài vậy nhóc. Anh quê à nghen.
Ánh Minh khúc khích:
– Có quê, cũng muộn rồi. Chỉ mong anh không quê tiếp tập hai, cho đỡ khổ
người khác.
Cường lém lỉnh:
– Ủa! Có người nào khổ vì sao anh?
– Ai vậy ta?
Ánh Minh nói ngay:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.