TRAO VỀ EM - Trang 41

Minh mới đếm thầm tới một, Cường đưa tay ra anh xem.
Ánh Minh ngơ ngác. Cô nhìn tay mình trước khi xoè tay ra.
Cường bảo:
– Úp tay xuống, anh xem móng cơ.
Minh ngoan ngoãn làm theo lời Cường mà không biết tại sao.
Nheo nheo mắt, Cường phán:
– Móng không dài lắm, nhưng còn sắc hơn vuốt mèo. Đã một tuần hơn mà
bắp tay, bắp chân anh vẫn còn bầm đen ác gì ác lắm thế? Coi chừng ế đấy
nhóc.
Ánh Minh vội rụt tay lại. Cô không ngờ Cường lại nói như vậy.
Cong môi, Minh chua ngoa:
– Đúng là làm ơn mắc oán. Em không ác như vậy biết đâu chừng anh đã
qua tận thế giới bên kia, mà say rượu.
Cường chắc lưỡi:
– Vừa độc ác, vừa đanh đá. Em lợi hại thật đó ... tiểu yêu nữ.
Ánh Minh ấm ức:
– Gọi người ta ra để mắng hả? Em nhắc cho anh nhớ lần nữa, ba em làm
việc cho gia đình anh, nhưng em không phải đầy tớ của anh. Cường hơi
nhíu mày:
Anh không hề có ý này.
Nhưng người yêu của anh thì có đó.
Hôm ở bệnh viện chị Diệp cho rằng em là người ở đợ cho gia đình anh, anh
bảo chị ấy lầm, nhưng mới hôm rồi bác sĩ Diệp của anh đã nhấn mạnh:
Trong mắt anh Cường em chỉ là đầy tớ thôi ... Cường khó chịu:
– Tại sao Bách Diệp lại nói kỳ vậy?
Ánh Minh nhếch môi:
– Anh hỏi bác sĩ Diệp chớ đừng hỏi em.
Cường ôn tồn:
– Anh thành thật xin lỗi. Thật ra anh muốn gặp Ánh Minh để cám ơn những
gì Minh đã giúp anh và mẹ.
Minh ngọt nhạt:
– Ác độc như em chỉ biết cào cấu người khác chớ làm gì biết giúp ai mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.