TRAO VỀ EM - Trang 67

– Tôi đâu có đi cùng hai quý bà đáng kính ấy. Xem ca nhạc phải đi với
người yêu mới thích.
Ánh Mai nghe giọng mình lạ hoắc:
– Anh chỉ cần nhấc điện thoại lên, sẽ có l người yêu đi cùng chứ gì.
Thắng nheo mắt:
Tôi đâu cần phải làm thế. Mà Ánh Mai này, nếu được em có thể cho tôi quá
giang một đoạn đường không?
Ánh Mai thẳng thắn:
– Chắc là không. Rất tiếc tôi phải về nhà đúng giờ.
Thắng nhìn cô:
Nhất định em sẽ về đúng giờ vì em còn rất nhiều thời gian. Đừng trả lời
máy móc như vây, tôi buồn lắm đó.
Mai cắn môi. Vừa rồi cô bị hố chuyện phải về nhà đúng giờ . Cô quên rằng
mình được nghỉ dạy nhóc Ta Nô và bị Thắng nắm tay.
Ra chiêu miễn cưỡng, Ánh Mai hỏi:
– Anh đi tới đâu? Tôi không phai xe ôm nên có nhiều chỗ không biết
đường.
Mặt tươi rói, Thắng cười toe:
Tôi đi gần thôi, hơn nữa đường nào cũng tới La Mã. Em không phải lo.
Làm ơn chờ tôi một phút nhé.
Ánh Mai chưa kịp nói gì, Thắng đã chạy ào vào nhà rồi trong tích tắc anh
đã ào trở ra.
Thắng nói như ra lệnh:
– Nào! Chúng ta đi.
Ánh Mai bối rối:
- Cô để Thắng dắt chiếc xe máy Trung Quốc ra khỏi cổng và ríu ríu theo
sau. Trong phút chốc, Mai quên chuyện phải đề phòng gã mồm mép này.
Cô cũng quên những lời dặn dò nghiêm khắc của ba mình, cô quên mối
quan hệ giữa Thắng và Xuân Nghi:
Cô quên nhiều thứ lắm, kể cả việc quên mình là ai, sao lại đi cùng Thắng.

Thắng khởi động xe rất thành thạo, trái lại người lúng túng chính là Mai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.