TRAO VỀ EM - Trang 82

hơn.
Cường lầm lì uống tiếp. Giờ anh đã lờ mờ đoán được những lời mẹ anh nói
về ba. Chắc chắn bà không đê yên cho ông chuyện ... trăng hoa tuyết
nguyệt này đâu.
Mẹ mà đã ra tay thì ba anh xem như thân bại danh liệt. Lẽ la ba phai biết
điều đó chứ. Đằng này ông đả phá lệ đê có một người đàn bà khác. Ba anh
đúng là giại cùng mình. Trước sau gì mẹ anh cũng ra tới thôi.
Khi lên xe về, Cường đã ngà ngà say. Anh về đến cổng là trời vừa sập tối,
Nhấn chuông inh ỏi, Cường phát quạu vì chờ cống lâu quá.
– Quái ! Cả nhà, cả xóm đâu hết rồi?
Cường khệnh khạng chống tay vào cổng nhấn chuông tiếp tục.
Cửa mớ, Ánh Minh thò dầu ra. Bỗng Cường thấy tực nên quát:
– Làm gì lâu lắc vậy?
Ánh Minh vênh mặt lên:
Mở cổng không phải việc của em.
Dứt lời, cô nguo nguẩy đi vào.
Cường lầu bầu:
– Đồ ranh con!
Thái độ của Ánh Minh thường ngày Cường thường vui vẻ cho qua chớ
không chấp. Anh còn lấy đó đê trêu cô, nhưng bữa nay thì không. Cường tự
ái khi nghĩ Ánh Minh biết rất nhiều về gia đình anh, cô qua mặt và coi
thường anh chớ có xem anh như một đại ca cả đâu.
Dắt xe vào đóng cổng bằng chân nghe đánh rầm, Cường bước thật nhanh
theo Minh:
– Tiêu yêu nữ đứng lại!
Ánh Minh dè dặt hơn khi thấy điệu bộ của anh:
– Lại chuyện gì đây thưa ... đại ma đầu. Cường đến gần sát Minh khiến cô
phải thụt lùi.
Dứ dứ ngón trỏ vào mặt Ánh Minh, Cường đanh giọng:
– Nói đi! Hôm trước em và mẹ anh đi đâu? Bữa nay em phải nói, nếu
không đừng có trách anh.
Ánh Minh lo lắng thật sự. Cô cam nhận được sự bất thường ở Cường ngay

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.