TRAO VỀ EM - Trang 84

cô cuống cả lên khi thấy Cường lù lù ở cửa.
Ánh Minh ấp a ấp úng:
– Ở đây nóng lắm, đã vậy còn nhiều muỗi nữa, anh ... anh về nhà mình có
máy lạnh thích hơn.
– Hừ! Đây cũng là nhà tôi, em đừng lắm điều. Tôi muốn ở đâu trong nhà
mình cũng được hết. Hiểu chưa?
Ánh Minh nóng mặt. Cô tự ái hết sức khi nghe Cường nói thế. Dầu rằng
anh có chút rượu, nhưng anh chưa say đến mức không biết trời đất gì như
lần đó.
Hơn nữa, khi uống rượu người ta thường nói thật. Sự thật ấy cho thấy trong
thâm tâm Cường, gia đình Minh vẫn là hàn tôi tớ ăn nhờ ở đậu.
Ánh Minh mím môi:
– Vâng, thưa cậu chủ. Mời cậu cứ tự nhiên trong căn nhà kho của mình.
Dứt lời, Minh lách ngang người Cường và bước ra sân bằng những bước
chân giận dỗi.
Ngồi lại một mình trong không gian tù túng, Cường thấy mình đúng là lố
bịch, anh đang bực và trút sự bực dọc đó vào Ánh Minh, một con nhóc
chưa rời ghế nhà trường.
Cho rằng Ánh Minh qua mặt anh nhiều chuyện đi, thi Cường cũng không
nên làm thế. Nhất là không nên lên mặt quyền hành kiêu chủ vả tô.
Ra sân, anh đi một vòng quanh nhà đê tìm ánh Minh. Cô bé đang ngồi trên
những bậc tam cấp cưa bên hông nhà, cánh cửa ấy rất ít khi mơ và đôi khi
Cường thấy Minh ngồi học bài ở đó.
Thời khắc nhá nhem tối này, chắc cô bé không ngồi đấy để học bài rồi. Cái
dáng nhỏ nhỏ xinh xinh của Minh khiến Cường chạnh lòng.
Anh tằng hắng mà không biết đế làm gì.
Ánh Minh vênh mặt 1ên:
– Thưa cậu chủ, cần chi nữa ạ?
Cường ngập ngừng mãi mới am được lý do:
– À. Tôi ... à ... anh muốn uống nước cam.
Ánh Minh khịt mũi:
– Dì Am làm nước cam ngon lắm. Anh có thể nhờ dì ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.