TRAO VỀ EM - Trang 86

– Chua lắm cũng bằng mồm mép em là cùng. Nếm được vị chua ấy cúng
thú vị lắm chớ.
Ánh Minh hết hồn khi Cường lừ lừ tiếm tới, cô thụt lùi và chạm phài chân
tường nên phải đứng lại.
Cường chống một tay vào vách, một ta vờn lên môi ánh Minh khiến cô rợn
cả người.
Cường hơi cúi xuống, giọng thì thầm:
Thay vì nếm vị chua cua nước chanh, anh sẽ nếm thử sự chua ngoa trên
môi em.
Minh cố sức đẩy Cường ra:
Anh dám làm thế, em sẽ mách bác Yên ...và mách, cà bác Uyển nữa.
Cường chợt khó chịu khi nghe nhắc tới ba mình, anh đanh giọng:
– Em thách anh há tiêu yêu nữ. Này đừng bao giờ mang ba mẹ anh ta để hù
dọa nhé. Anh không phui trẻ con dâu.
Ánh Minh bắt ngay lời Cường:
Nếu là người lớn, anh buông em ra đi.
Cường siết mạnh eo Minh:
– Buông em ra thì được thôi, nhưng đâu dễ dàng cho em như vậy. Em là
một con nhóc nhưng lúc nào cũng muốn ngang hàng với anh.
– Em không có.
Cường nói tiếp:
– Lẽ ra em phải năn nỉ anh buông em ra, em lại nới nhưng lời ràng buộc để
anh phải làm theo ý em. Em ranh lắm nhóc ạ.
Ánh Minh cố gắng xoa dịu Cường:
– Anh là người lớn, là ... là ...
Cường cười khẽ:
– Là đại ma đầu phải không? Là đại ma đầu nên anh không từ bỏ thủ đoạn
nào để làm người khác ghét mình đâu nhóc. Vừa nói, Cường vừa cúi sát
xuống, Minh nghiêng đầu sang một bên để tránh, gương mặt cô đụng phải
vai anh. Bí quá và hoảng hốt quá, Ánh Minh cắn dại thật mạnh vào vai anh.

Cường kêu lên đau đớn và dĩ nhiên là anh buông ngay Minh ra. Hồn vía lên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.