TRẬT TỰ ĐEN - Trang 146

khuấy động cả lâu đài để đến nỗi tận sâu mãi phía trong nơi hắn ẩn náu một
mình vẫn cảm thấy được. Hắn đã lờ đi. Tại sao hắn lại phải quan tâm đến
nó nhỉ?

Thế rồi tai nạn xảy ra và nó đã biến thành vấn đề của hắn.

Để xoá lỗi cho chúng.

Là một trong những kẻ đã sống sót qua vụ Sonnekõnige thì đó là

nhiệm vụ của hắn. Sự suy tàn của các Hiệp sĩ Mặt trời là như vậy - cả về số
lượng và vị thế, bị kiệt sức, xa lánh, lỗi thời và lúng túng. Chẳng lâu nữa,
kẻ cuối cùng của họ sẽ ra đi.

Và cũng là như thế.

Nhưng ít nhất, nhiệm vụ này hôm nay hầu như đã kết thúc. Hắn có thể

trở về với túp lều của hắn sau khi hắn dọn sạch căn hầm. Bi kịch ở tu viện
có thể đổ cho bọn bạo loạn. Thử hỏi còn ai khác ngoài bọn vô thần đó có
thể tấn công một tu viện không có tầm quan trọng chiến lược này?

Để cho chắc chắn bị lừa, thì thậm chí đạn dược của hắn cũng phải phù

hợp với bọn phiến loạn.

Kể cả khẩu súng ngắn của hắn.

Vũ khí đã sẵn sàng, hắn lách người theo hàng thùng gỗ sồi đã mở.

Lúa, hạt mạch, bột mì, thậm chí cả táo khô nữa. Hắn bước thận trọng, cảnh
giác có kẻ mai phục. Những tăng đồ có thể đã bị quẫn trí, nhưng thậm chí
kẻ điên cũng trỏ nên láu lỉnh một khi bị dồn ép.

Phía trước lối đi rẽ sang bên trái. Hắn ôm lấy bức tường bên phải. Hắn

dừng lại để nghe ngóng, tai vểnh lên cố chắt lọc từng tiếng cọ của gót giày.
Hắn đẩy cặp kính lồi ngược lên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.