TRẬT TỰ ĐEN - Trang 162

Tuyết đã dày tới mắt cá chân ở chân hẻm.

Không có giày đi tuyết, rất khó có thể di chuyển được.

Dường như đọc được suy nghĩ của cô, Painter chỉ về một phía của lối

đi hẹp. Đá đua ra tạo nên mái che chắn. Họ hướng về phía đó, lê bước qua
lớp tuyết rơi.

Khi đã tới được chỗ mái, mọi việc trở nên dễ dàng hơn.

Cô liếc nhìn về phía sau. Bước chân của họ đang được lấp đầy bởi

tuyết. Chỉ vài phút thôi cả người họ sẽ bị vùi luôn trong tuyết. Dù rõ ràng
nó đã giúp che giấu được đường đi của họ khỏi bị kẻ truy tìm phát hiện, nó
vẫn làm cô thấy nản lòng. Cứ như chính sự tồn tại của họ đang bị xoá bỏ
vậy.

Cô quay lại. - Anh có biết mình đang đi đâu không? - Cô hỏi. Cô thấy

mình nói không ra lời, không phải vì sợ làm lộ vị trí của mình, mà đúng
hơn cô sợ tiếng gió rít phủ dày của bão tuyết.

— Trơ trụi. - Painter nói. - Nhũng vùng biên giới này là những vùng

miền không có trong bản đồ. Nhiều nơi chưa có dấu chân người. - Anh
vung tay. - Lần đầu tiên tôi đến đây, tôi đã nghiên cứu một số ảnh khảo sát
vệ tinh. Nhưng những ảnh vệ tinh đó không có tác dụng sử dụng lắm. Vùng
đất bị biến dạng quá nhiều. Làm khảo sát rất khó.

Họ tiếp tục im lặng

Rồi Painter liếc nhìn về phía cô. - Cô còn nhớ hồi năm 1999, họ đã

phát hiện ra Shangri - La ở đây.

Lisa nhìn anh thăm dò. Cô không biết có phải anh đang cười thầm

dưới chiếc khăn quàng, cố làm dịu đi nỗi lo lắng trong cô. - Shangri - La…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.