TRẬT TỰ ĐEN - Trang 172

Nhiều tiếng đồng hồ sau Painter thức giấc, có ai đó lắc lắc nhẹ vào vai

anh. Anh ngồi lên ngay ở chỗ anh đã dựa lưng vào tường để ngủ. Tối như
bưng. Bức tường băng trước mặt anh tối đen như hòn đá vậy.

Ít nhất cơn bão có vẻ như đã tắt.

— Có chuyện gì vậy? - Anh hỏi.

Lisa bỏ rơi một đầu chăn.

Cô giơ cánh tay chỉ và thầm thì: - Hãy đợi đã.

Anh nhích gần lại, tỉnh táo hơn. Anh đợi độ nửa phút, vẫn không có gì.

Cơn bão rõ ràng đã dịu. Gió không còn rít nữa. Cách hang của họ một chút
cái im lặng trong suốt của mùa đông đã tràn về trên thung lũng và mặt đá.
Anh cố căng tai để nghe có điều gì đáng nghi không.

Có cái gì đó rõ ràng đã làm cho Lisa sợ.

Anh cảm nhận thấy nỗi sợ hãi của cô. Nó như đang tràn ra khỏi cái cơ

thể căng thẳng của cô.

— Lisa, có chuyện ?

Đột nhiên cả bức tường băng lung linh sáng chói, dường như có pháo

hoa đã thắp sáng lên cả bầu trời bên ngoài. Không có tiếng động. Ánh sáng
chiếu long lanh giội lên dọc theo thác nước và phía xa xa. Rồi băng lại trở
nên tối đen.

— Ánh sáng ma quái… - Lisa quay về phía anh thầm thì.

Painter nhớ lại cách đây ba đêm. Khi điều này xảy ra.

Bệnh tật ở trong làng, sự điên loạn ở tu viện. Rồi anh nhớ lại lời đánh

giá của Lisa. Trạng thái ở gần những ánh sáng kì lạ có liên quan trực tiếp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.