TRẬT TỰ ĐEN - Trang 179

Nhưng thậm chí anh đã có một câu trả lòi đâu? Anh yêu Rachel. Anh

sẵn sàng sống cả cuộc đời với cô. Họ thậm chí đã nói về chuyện con cái.
Ấy vậy mà, vẫn có điều gì không ổn với anh. Làm anh gần như bỏ hẳn cuộc
hẹn hò ở đây hơn là trì hoãn. Chuyện không phải là cái gì đó trần tục như
sự hèn nhát. Vậy thì là cái gì?

Có lẽ tốt hơn là họ nên nói chuyện với nhau.

— Anh sẽ đến Rome, - anh nói. - Anh hứa đấy.

— Em sẽ bắt anh phải thực hiện. Em thậm chí còn để ít mỳ của bác

Vigor ấm trên bếp lò.

Anh nghe thấy mức căng thẳng có giảm nhẹ qua giọng nói của cô. -

Em nhớ anh lắm, anh Gray. Chúng ta…

Những lời tiếp theo cố bị cắt đứt bởi tiếng còi the thé của ô tô.

Gray liếc nhìn xuống đường phố. Bên dưới, một bóng người chạy

ngang qua hai ngõ hẻm, không chú ý đến xe cộ. Một phụ nữ trong áo khoác
và váy dài đến mắt cá chân, tóc cuốn thành búi tròn. Gray gần như không
nhận ra cô bé. Cho đến khi cô ấy nhảy vọt ra khỏi chỗ người lái đã bóp còi.

Fiona.

Cô bé làm cái quỷ quái gì ở đây vậy?

— Anh Gray? - Rachel nói trong tai anh.

Anh nói vội vàng.

— Anh xin lỗi em, Rachel… Anh phải đi ngay đây.

Anh dập máy, bỏ điện thoại vào túi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.