TRẬT TỰ ĐEN - Trang 205

mất phương hướng và váng vất. Anh phải thừa nhận rằng những triệu
chứng đó không lắng ngớt. Anh cũng phải thừa nhận rằng đầu óc mình
hoàn toàn mông lung.

Nghển cổ lên, anh chăm chú nhìn vào bầu trời đêm.

Những ngôi sao lạnh lùng soi trên đầu.

Có lẽ anh có thể xác định vị trí.

Lúc anh nhìn trời sao, những chấm sáng như đầu kim quay tít trên bầu

trời. Anh thôi nhìn trời, anh cảm thấy đau nhói như dao đâm trong đáy mắt.

— Anh không sao đấy chứ? - Lisa thì thầm lại với anh.

Painter rên hừ hừ sau hơi thở, không dám nói gì vì sợ nôn.

— Lại bị giật cầu mắt rồi? - Cô tự ý phỏng đoán.

Tên ám sát gầm gừ bắt mọi người yên lặng không được nói chuyện gì

thêm. Painter cảm thấy biết ơn. Anh nhắm mắt lại thở sâu, chờ đợi cho
những giây phút này qua đi.

Và nó quả thực đã qua đi.

Anh mở mắt khi đoàn xe ở cheo leo bên một gờ đá và chạy chậm lại

rồi dừng hẳn. Painter nhìn quanh. Không có gì ở đây. Một vách đá đóng
băng xẻ vào đỉnh núi bên phải. Tuyết lại bắt đầu rơi.

Tại sao chúng dừng lại?

Phía trước, tên ám sát trèo ra khỏi ghế.

Anna đi theo hắn. Xoay ngang một vai, gã đàn ông thô kệch nói với

người đàn bà bằng tiếng Đức.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.