họ đã không đủ khả năng thâm nhập xuyên qua bức tường riêng tư và bí
mật.
Khi nhà Waalenbergs thực tế làm chủ quốc gia này thì chẳng có gì khó
đối với họ. Painter nghĩ.
— Họ sẽ giúp ta tại địa bàn và có chuyên gia địa phương, - Logant kết
thúc. - Tôi sẽ trình bày chi tiết hơn lúc anh hạ cánh sau ba tiếng nữa.
— Rất tốt. - Painter nhìn chăm chú vào bức ảnh. - Thế còn Gray và
Monk thì sao?
— Họ lạc khỏi bản đồ giám sát rồi. Chúng tôi tìm thấy xe của họ tại
sân bay ở Frankfurt.
Frankfurt? Chả có ý nghĩa gì cả. Thành phố đó là một đầu mối không
vận quốc tế lớn nhưng Gray đã được đi máy bay phản lực của chính phủ rồi
cơ mà, nhanh hơn bất cứ hãng hàng không thương mại nào. - Và không một
lời nhắn lại sao?
— Không, thưa ngài. Chúng tôi đã nghe trên tất cả các kênh liên lạc.
Tin tức chắc chắn bị rối loạn.
Lấy tay xoa vào cái đầu đang đau nhức, thậm chí Codeine cũng không
làm giảm đau, Painter tập trung vào tiếng kêu ì ì của máy bay khi nó lướt
xuyên vào những vùng trời tối sậm. Chuyện gì đã xảy ra với Gray vậy?
Những phương án đưa ra rất ít: anh ấy đã trốn à, bị bắt à, hay là đã bị giết.
Anh đang ở đâu?
— Logan, lùng sục cho kỹ mọi chỗ đi.
— Tôi đang làm. Hy vọng là khi anh liên lạc được với Johannesburg,
tôi cũng sẽ có nhiều tin tức hơn về vấn đề này.