TRẬT TỰ ĐEN - Trang 557

CHƯƠNG 14: BẦY THÚ

1

giờ 55 phút chiều

Nam Phi

Fiona đứng nghe ngóng ở ngưỡng cửa, trong tay lăm lăm súng phóng

điện. Giọng người nói đang tiến gần đền chiếu nghỉ của tầng hai. Nỗi hoảng
sợ làm cô bé nghẹn họng. Bất kể những gì mà chất kích thích adrenalin đã
giúp cô chống đỡ suốt hai mươi bốn tiếng đồng hồ qua đã hết tác dụng. Tay
cô bé run run. Nhịp thở nông và gấp gáp.

Tên lính gác bị giật và nhét giẻ vào mồm mà đã vồ vào người cô, đang

nằm sóng sượt đằng sau lưng cô. Cô bé đã phóng cho hắn một cú giật nữa
khi tên này bật tiếng rên rỉ.

Tiếng người nói tiến dần đến chỗ cô đang ẩn náu.

Fiona cảm thấy căng thẳng.

Gray đâu nhỉ? Anh đã đi gần một tiếng đồng hồ rồi.

Có hai người đi đến cánh cửa chỗ cô. Cô nhận ra một giọng. Đó là

giọng con quỷ cái tóc vàng đã băm dao vào lòng bàn tay cô. Mụ Ischke
Waalenberg. Mụ này và kẻ đi cùng nói tiếng Hà Lan, nhưng Fiona thạo
ngôn ngữ này.

— …thẻ khóa, - Ischke nói cáu bẳn. - Tôi hẳn đã đánh mất thẻ lúc tôi

ngã.

— Ôi, chị, chị bây giờ đã về đến nhà và an toàn rồi.

Chị. Vậy là người đi cùng là em trai của mụ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.