tạo ra nước Cộng hòa Liên bang Đức. Nga biến vùng chiếm đóng của mình
thành một nhà nước xã hội chủ nghĩa, gắn nó với Hiệp ước Warsaw. Đức
trở lại vị trí của mình 300 năm trước sau Hòa ước Westphalia, sự chia rẽ
của nó trở thành yếu tố chủ chốt của cấu trúc quốc tế mới đang nổi lên.
Pháp và Đức, hai nước mà sự kình địch giữa họ là trung tâm của mọi
cuộc chiến tranh châu Âu trong ba thế kỷ, bắt đầu quá trình vượt qua giới
hạn của lịch sử châu Âu bằng cách kết hợp các thành tố chủ chốt trong sức
mạnh kinh tế còn lại của họ. Năm 1952, họ thành lập Cộng đồng Than
Thép, bước đầu tiên hướng tới một “liên minh gần gũi hơn bao giờ hết” của
nhân dân các nước châu Âu và là hòn đá tảng của một trật tự châu Âu mới.
Trong nhiều thập kỷ, Đức là thách thức chính đối với sự ổn định ở
châu Âu. Trong thập kỷ đầu tiên của thời kỳ hậu chiến, chiều hướng lãnh
đạo quốc gia của nước này rất quan trọng. Konrad Adenauer trở thành Thủ
tướng của nước Cộng hòa Liên bang Đức mới ở tuổi 73, độ tuổi mà sự
nghiệp của Bismarck gần kết thúc. Với phong thái quý tộc và sự nghi ngờ
về chủ nghĩa dân túy, ông đã thành lập một đảng chính trị, Liên minh Dân
chủ Thiên Chúa giáo, lần đầu tiên trong lịch sử nghị viện Đức nắm chính
quyền như một đảng ôn hòa được đa số người dân ủy nhiệm. Với sự ủy
nhiệm này, Adenauer cam kết giành lại niềm tin của các nạn nhân gần đây
của Đức. Năm 1955, ông đưa Tây Đức vào Liên minh Đại Tây Dương.
Cam kết với sự thống nhất châu Âu của Adenauer lớn tới mức trong những
năm 1950, ông từ chối các đề xuất của Liên Xô gợi ý rằng Đức có thể
thống nhất nếu Cộng hòa Liên bang Đức từ bỏ liên minh với phương Tây.
Quyết định này chắc chắn không chỉ phản ánh một phán đoán sắc sảo về độ
tin cậy trong những đề nghị của Liên Xô, mà nó còn là một nghi ngờ sâu
sắc về khả năng xã hội của ông sẽ phải lặp lại hành trình đơn độc như một
quốc gia dân tộc ở trung tâm lục địa châu Âu. Tuy nhiên, phải cần tới một
lãnh đạo với sức mạnh ý chí lớn lao để có thể đặt một trật tự quốc tế mới
trên nền tảng là sự chia cắt chính đất nước mình. Sự chia cắt Đức không
phải một sự kiện mới trong lịch sử châu Âu; nó đã là cơ sở của các dàn xếp
trong cả Hòa ước Westphalia và Hội nghị thành Vienna. Điều mới là Đức
mới nổi công khai coi mình là một bộ phận của phương Tây trong cuộc đối