TRẬT TỰ THẾ GIỚI - Trang 177

sai lầm bởi vì “mối quan hệ giữa các quốc gia phải dựa trên cơ sở tâm linh”
chứ không phải trên nguyên tắc lợi ích quốc gia.

Theo quan điểm của Khomeini, tương tự với quan điểm của Qutb –

một người có tư tưởng bành trướng, việc đọc Kinh Quran chỉ ra con đường
thoát khỏi những báng bổ này và hướng tới việc tạo ra một trật tự thế giới
chính danh thực sự. Bước đầu tiên sẽ là lật đổ tất cả các chính phủ trong thế
giới Hồi giáo và thay thế chúng bằng “một chính phủ Hồi giáo duy nhất.”
Lòng trung thành truyền thống đối với quốc gia sẽ bị gạt ra một bên vì
“trách nhiệm của tất cả chúng ta là phải lật đổ taghut; tức là những quyền
lực chính trị không chính danh giờ đây đang cai trị toàn bộ thế giới Hồi
giáo.” Việc thành lập một hệ thống chính trị Hồi giáo đích thực ở Iran sẽ
đánh dấu “Ngày đầu tiên của Chính quyền của Thượng đế” như Khomeini
tuyên bố khi thành lập Cộng hòa Hồi giáo Iran ngày 1 tháng Tư năm 1979.

Thực thể này sẽ không thể được so sánh với bất kỳ nhà nước hiện đại

nào khác. Là người đầu tiên được Khomeini bổ nhiệm vào chức vụ Thủ
tướng, Mehdi Bazargan nói với tờ New York Times, “Điều được mong
muốn… là một kiểu chính phủ tồn tại trong 10 năm dưới sự trị vì của Đấng
Tiên tri Mohammed và 5 năm dưới sự trị vì của con rể của Ngài – Ali –
Lãnh tụ Hồi giáo dòng Shiite đầu tiên.” Khi chính phủ được quan niệm như
thần thánh, sự bất đồng sẽ bị coi như lời báng bổ, chứ không còn là đối lập
chính trị. Dưới sự lãnh đạo của Khomeini, nước Cộng hòa Hồi giáo này
thực hiện những nguyên tắc đó, bắt đầu bằng một làn sóng những vụ xét
xử, hành hình, và một sự đàn áp có hệ thống các tín ngưỡng thiểu số, vượt
xa những gì đã diễn ra dưới chế độ độc tài chuyên chế của Shah.

Giữa những biến động đó, một nghịch lý mới đã hình thành dưới hình

thức một thách thức hai mặt đối với trật tự quốc tế. Với cuộc cách mạng
Iran, một phong trào Hồi giáo quyết tâm lật đổ hệ thống theo Hòa ước
Westphalia đã giành được quyền kiểm soát một nhà nước hiện đại và cả
những quyền và đặc quyền của nước này trong hệ thống theo Hòa ước
“Westphalia” – có một chiếc ghế tại Liên Hợp Quốc, thực hiện hoạt động
thương mại và vận hành bộ máy ngoại giao của nước đó. Do đó chế độ giáo
sĩ của Iran tự đặt mình tại giao điểm của hai trật tự thế giới, yêu cầu sự bảo

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.